Xin lỗi đã để mọi người chờ lâu!
Cả nhà buổi tối vui vẻ, ta mới đi học về! Vừa có ý tưởng luôn ^_^
”Chủ thượng, thuộc hạ đến chậm.”
”Đứng d....” “cẩn thận” “áaaa” Ba thanh âm đồng thời vang lên.
Nhị vương gia trọng thương nằm đó không biết từ lúc nào đứng dậy cầm kiếm giết Tề Ngôn nhưng đáng tiếng không thành công.
Bảo Bảo thấy nhị vương gia cầm kiếm xông tới Tề Ngôn, không kịp suy nghĩnhiều vừa la to cẩn thận vừa chạy tới đẩy Tề Ngôn ra nhưng xui xẻo đạptrúng chỗ đất bị lở trượt chân té xuống vực.
Tề Ngôn nhào tớimuốn với tay tóm lấy Bảo Bảo nhưng không kịp. Tề Đế định nhảy xuống dưới tìm người nhưng bị Tề Bạch cùng thuộc hạ hắn hợp sức khống chế.
Cùng lúc đó, Tiểu Hắc chặt đứt tứ của nhị vương gia. Đúng vậy, tiếng áaa đó là tiếng kêu như bị thịt heo của nhị vương gia.
Tiểu Hắc bất mãn nhìn hành động ngăn cản Tề Ngôn nhảy xuống theo Bảo Bảo của đám Tề Bạch.
Tiểu chủ tử vì cứu hắn mà trượt chân xuống vực. Hắn ta nhảy xuống cứu người là đương nhiên.
Tiểu Hắc hắn cũng rất muốn nhảy xuống nhưng hắn vừa phát tín hiệu cầu cứu đến tổng bộ, chờ người đến.
”Chủ thượng, người nhảy xuống dưới rồi thì làm sao có thể cứu Nguyệt cô nương?” Tề Bạch khuyên nhủ.
”Truyền lệnh Sát Các lập tức xuống vực tìm người, sống phải thấy người, cho dùchết cũng phải thấy xác.” Con ngươi tàn độc nhìn nhị vương gia “Trẫmmuốn hắn sống không bằng chết.”
---
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chua-truy-phu/3027037/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.