Cố Ly và Tần Tê trở về thư viện thì trời đã chạng vạng. Cố Ly theo Tần Tê trở lại Y Đường, giao Thiên Ưng cho Huyết Tằm. 
“Huyết Tằm sư phó, ngài chắc chắn Tê Tê có thể hái được cây Thiên Ưng?”-Giọng Cố Ly không tốt lành gì. 
Huyết Tằm cầm đống Thiên Ưng tươi, cười nói: 
“Ly Nhi à, con tính toán vậy có ích gì? Tê Tê không hái được, chẳng phải còn con sao? Hai đứa là người một nhà, hà tất phải phân chia rạch ròi, phải không?” 
Tần Tê lắc lư tay Huyết Tằm: 
“Sư phụ không được như vậy. Ly tỷ tỷ sẽ bị Giang sư phụ phạt đó.” 
“Được được. Lần sau không hái Thiên Ưng nữa, được chưa?” 
Huyết Tằm chịu không nổi dáng vẻ này của Tần Tê. Mỗi lần Tần Tê tung chiêu này, nàng không cách chống đỡ. 
Mặt mày Tần Tê rạng rỡ, mỉm cười quay đầu nhìn Cố Ly, Cố Ly gật đầu: 
“Chúng ta đi thôi.” 
Cố Ly đưa Tần Tê về viện của mình trước, sau đó mới đi tìm sư phụ của mình. 
Giang Phong Mẫn ở trong Võ Đường, thấy nàng vào cửa liền cười nói: 
“Ly Nhi, con cho vi sư leo cây cả ngày, con nói xem bồi thường thế nào?” 
Cố Ly thở dài: 
“Cùng ngài đánh một trận.” 
Giang Phong Mẫn nhướng mày, quả nhiên không sợ hãi! 
..... 
Bên kia, ở bến thuyền của Phi Diệp Tân, Dịch Già Thần Như và Cảnh Hàm U nhìn cổ thi thể do đệ tử của thư viện khiêng từ trong rừng cây đến, nhìn ra người này là thiếu niên, lồng ngực xuất hiện một vết thủng. 
Dịch Già Thần Nhứ hỏi: 
“Buổi sáng có người báo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chua-sung-the/4385579/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.