"Vì sao?"
Cố Ly liền hỏi ngay:
"Con là con cháu của Cố gia chúng ta, mẫu thân con tuy rằng đã mất nhưng phụ thân con vẫn còn sao có thể để con nhận người khác làm nghĩa mẫu? Trưởng công chúa xem trọng con, đó là do gương mặt của con, cũng là sủng ái Phụng An quận chúa. Con đừng cho là thật, những việc này đều là do nể mặt nể mũi. Con ở Cố gia lâu sẽ trải qua nhiều hơn, cũng sẽ hiểu rõ. Đừng nên nghe những lời khách sáo của trưởng công chúa rồi xem là thật, đó mới thật sự là hiểu biết nông cạn, để cho người khác chê cười." Lão phu nhân luyên thuyên dài dòng một tràng, không ngoài mấy câu cho rằng trưởng công chúa khách sáo vài câu mà Cố Ly đã xem như thật, cho rằng Cố Ly là người chưa trải sự đời.
Cố Ly nghe xong cũng không tức giận, nàng đứng lên nói:
"Nói như thế, tổ mẫu không cho phép?"
Lão phu nhân lắc đầu:
"Không phải ta không cho phép, chỉ là con đừng nên đồng ý. Nữ nhi con nhà phải nên dè dặt, đừng vì một câu ban ơn của các quý nhân thì thuận theo ý người trên mà đòi ban thưởng, làm như vậy là đánh mất thân phận. Con không có chuyện gì cũng đừng nên ra ngoài, danh tiếng nữ nhi rất quan trọng, con luôn xuất đầu lộ diện chẳng may hủy đi danh tiếng, tương lai hôn sự rất gian nan."
"Hôn sự?" Cố Ly cảm thấy buồn cười, bọn họ cho rằng nàng trở về Cố gia là để họ tùy ý sắp đặt, lại nghĩ tới cả hôn sự của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chua-sung-the/4385512/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.