Trên sân khấu của Tâm Nguyệt phường, tấm lụa màu đã được kéo vào, sân khấu rộng lớn sạch sẽ không chút vật trang trí dư thừa nào.
Vừa đến giờ thìn, bên trong Tâm Nguyệt phường không còn chỗ ngồi. Nhạc Như Tâm đã lâu không lên sân khấu biểu diễn, đàn tranh của nàng đối với người am hiêu âm luật mà nói là âm thanh tuyệt diệu hiếm có.
Giờ thình một khắc, Nhạc Như Tâm với mái tóc mây vấn lên cao bước lên sân khấu:
“Chư vị, hôm nay Nhạc Như Tâm ta lên đài là vì tế người tỷ muội tốt của ta-Diêu Sơ Tuyết. Mặc dù Sơ Tuyết đã không còn nhưng đã có nữ nhi của nàng thừa kế y bát*. Đêm nay ta sẽ cùng nữ nhi của Sơ Tuyết một lần nữa hợp tấu 'Lưu Ly dạ'. Đa tạ chi vị đã ủng hộ.”
* Y bát (áo cà sa và cái bát của thầy tu): vốn chỉ áo cà sa và cái bát mà những nhà sư đạo Phật truyền lại cho môn đồ, sau này chỉ chung tư tưởng, học thuật, kỹ năng... truyền lại cho đời sau
Mọi người vỗ tay không ngớt vì kinh ngạc trước gương mặt xinh đẹp của Cố Ly. Trước đây có khoảng thời gian Cố Ly ở Tâm Nguyệt phường biểu diễn nhưng đều có tấm lụa mỏng che lại, khách khứa cũng không nhìn thấy diện mạo thật của nàng. Lúc này được nhìn thấy nàng ôm tỳ bà ngồi trên sân khấu dưới ánh đèn sáng trưng, cúi đầu thu liễm ánh mắt. Trên dung nhan như sương tuyết không hề trang điểm, trong trẻo thuần khiết, dưới ánh đèn xinh đẹp như tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chua-muon-sung-the/3559054/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.