Nhạc Như Tâm nghe xong lời của Tần Tê, đôi mắt phượng hiện ra ý 'Thì ra vậy'. Nàng cười nói: 
“Ly Nhi lựa chọn ở bên quận chúa, không biết bao nhiêu nam nhân tan nát cõi lòng.” 
“Tâm di...” Cố Ly đỏ mặt: “Hôm nay rảnh rỗi tới thăm ngài. Hơn nữa...” nàng lấy ra ngân phiếu một vạn hai ngàn lương từ trong tay áo đưa cho Nhạc Như Tâm: “Con biết Tam di không thiếu tiền, nhưng bây giờ con chưa dùng tới những thứ này, xem như con đặt ở chỗ Tâm di, Tâm di giúp con cất giữ.” 
Nhạc Như Tâm nhận lấy ngân phiếu: 
“Cũng được. Tương lai con sẽ cần tiền. Tiểu quận chúa bên con, sính lễ con phải chuẩn bị cho tốt.” 
“Tâm di!” Lần này là Tần Tê không chịu: “Người ta không cần sính lễ!” 
Chà... Cố Ly lần thứ hai thở dài, trọng điểm của Tần Tê luôn luôn bị lệch. 
Ánh mắt xinh đẹp của Nhạc Như Tâm đặt trên người Tần Tê, trong mắt lộ ra vẻ yêu thương. Cả đời nàng không định thành thân, về già tìm một nơi non xanh nước biếc ở vùng nông thôn trải qua. Nhưng khi nhìn thấy nữ nhi của Sơ Tuyết tìm được người bầu bạn, tuy cùng là nữ nhi nhưng nàng vui thay người tỷ muội đã mất. 
“Đêm nay có một vở kịch quan trọng, Ly Nhi và tiểu quận chúa có muốn xem không?” Nàng hỏi. 
Cố Ly vẫn chưa lên tiếng, Tần Tê đã hiếu kỳ nói: 
“Vở kịch gì?” 
Nhạc Như Tâm dẫn hai người đến chỗ hậu kỳ sân khấu, ở đây đặt rất nhiều nhạc cụ, ngay 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chua-muon-sung-the/3559042/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.