"Trang Trang. . . . . ." Mẹ Giản cười khanh khách đi tới sau lưng Giản Trang,dịu dàng vuốt ve tóc của cô, mừng rỡ nói: "Mới vừa rồi Hàn Thành gọiđiện thoại tới, muốn tới đón con đi ra ngoài hẹn hò. Không ngờ con vàHàn Thành tiến triển rất nhanh chóng, làm tốt lắm, tiếp tục cố gắng!"
"Cái gì? Nguyễn Hàn Thành tới tìm con đi ra ngoài hẹn hò?" Giản Trang ngơngác sau đó nét mặt đầy khiếp sợ. Nguyễn Hàn Thành tìm cô ‘hẹn hò’? Nóigiỡn, anh tìm cô ‘báo thù’ thì có!
Ngày hôm qua cô nôn ở trong chiếc xe yêu thích của anh, sau đó trốn bán sống bán chết.
Mà Nguyễn Hàn Thành chưa quen thuộc đường phố khu đô thị mới, cộng thêmcửa xe cũng không khóa, sau khi đuổi theo một con đường, không thể làmgì khác hơn là tức giận mà thôi.
Cô ôm đống kia tiền chạy nhưđiên đến bệnh viện nhân dân, giấu tên đóng toàn bộ tiền viện phí cho mẹcô, sau đó len lén đứng ở cửa phòng bệnh nhìn mẹ, cậu đang đứng trướcgiường bệnh để chăm sóc mẹ, bởi vì chưa phẫu thuật nên mẹ vẫn ở trạngthái nửa hôn mê, chắc hẳn chuyện cô ngã chết cậu cũng không dám nói chomẹ biết.
Cô chỉ liếc mắt nhìn trong lòng đã chua xót đến rơi nước mắt, chạy đến toilet khóc rống lên, khóc đã rồi mới rửa mặt về nhà.
Lúc đó còn nghĩ, coi như Nguyễn Hàn Thành thích chiếc xe đó như thế nào đinữa nhưng cô chạy thì anh cũng không thể làm gì, không thể nào chạy đếnnhà họ Giản trừng trị cô một trận?
Nhưng không ngờ —— anh thật sự làm như vậy!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chinh-tam-thieu-dung-qua-phan/43346/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.