"Trong lúc xảy ra tai nạn, túi hơi an toàn bung ra kịp thời đã khiến cho nãobộ của bệnh nhân không bị va chạm hai lần, nhưng trong đầu vẫn còn máubầm, máu bầm đã đè lên dây thần kinh trí nhớ, sau khi bệnh nhân tỉnhlại, rất có thể tính sẽ mất đi toàn bộ trí nhớ, từ đó tính tình sẽ cóthay đổi lớn. Thông thường sẽ hoàn toàn quên đi thân phận của mình,người nhà và bạn bè cũng sẽ không nhớ, tính tình cũng sẽ xảy ra một ítthay đổi."
". . . . . . Cũng không sao, chỉ cần con gái của tôi còn sống, chỉ cần người có thể tỉnh lại là được rồi."
Mây mù trắng xóa, cô luống cuống đứng trong sương mù, mơ hồ nghe được một đoạn đối thoại, nên men theo âm thanh đó mà đi.
Đi được một lát thì sương mù trước mắt từ từ mỏng hơn, cô nhìn thấy ánhsáng mãnh liệt đang chiếu, chiếu vào mắt cô làm cô đau. . . . . .
"Thật tốt quá, bệnh nhân đã tỉnh!"
Cố gắng chịu ánh sáng đó, Lý Vận dùng sức mở mắt ra, từ từ nhìn phòng bệnh trắng xóa, đầu giường cũng bày những dụng cụ y tế.
Rơi từ lầu 13 xuống mà lại không chết sao?
Mình còn sống?
Cô nghi ngờ suy nghĩ rồi liếc mắt nhìn vòng quanh phòng bệnh, sau đó thấy ở trước giường bệnh, đứng đó là một người phụ nữ đẹp mặc quần áo rất thời trang đang nói chuyện với một bác sĩ.
Người phụ nữ đẹp kia chợt bước lại ôm chầm lấy cô, kích động nói: "Trang Trang, con đã tỉnh, con làm mẹ sợ hết hôn!"
Trang Trang?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chinh-tam-thieu-dung-qua-phan/43343/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.