Hôm sau.
Đúng lúc nghỉ ngơi, liên tục một vòng công việc, chủ nhật đúng là ngày nghỉ của nhân viên công chức.
Phố xá sầm uất quảng trường lại càng nườm nượp người, nhiều người ngày thường đi làm bị áp lực công việc đã sớm vọt vào cửa hàng tổng hợp hoặc là rạp chiếu phim, đường dành riêng cho người đi bộ nhốn nha nhốn nháo, xuyên qua đám đông, rất dễ bị lạc phương hướng.
Giản Trang mệt nhọc một vòng, vẫn theo sau mông Nguyễn Thiếu Dật, bôn ba mệt nhọc, khó có được chủ nhật, cô vốn định ở nhà nghỉ ngơi một ngày, cũng không biết là xảy ra chuyện gì, trong lòng giống như là bị ghim một cái gai bén nhọn, mơ hồ lo lắng, giống như sẽ có chuyện xảy ra.
Ôm tâm trạng khẩn trương như thế, sau khi ở nhà giằng co nửa tiếng, rốt cuộc Giản Trang ngồi không yên, cầm chìa khóa lên đi ra khỏi nhà.
Ngồi tàu điện ngầm, cô đi tới một khu phố buôn bán sầm uất, muốn tìm quán cafe ngồi xuống nghỉ chân một chút.
Nhưng khi thấy trên đường dành riêng cho người đi bộ, một đống người đến người đi, sóng người mênh mông bát ngát, thì lòng cô càng phiền não hơn, ngay cả tâm tình uống cafe cũng không có.
Ở trên quảng trường nhìn mấy lần, Giản Trang cũng chẳng ngẩn ngơ được nữa, xoay người chuẩn bị quay về.
Vừa đi được vài bước, thấy bên cạnh quảng trường, có một cô gái trẻ tuổi đang đỡ một bác gái lớn tuổi, hai người dìu dắt nhau, từ từ bước đi, vừa cười vừa nói đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chinh-tam-thieu-dung-qua-phan/2752857/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.