Giản Trang đang uốngnước nghe được câu này, động tác dừng lại một chút, để cốc nước xa môi,hơi quay đầu lại, nhìn Nguyễn Hàn Thành, từ chối cho ý kiến: “Ừ, tùy anh muốn nói thế nào cũng được.” Dù sao bàn về nói lời cay nghiệt, cô thựckhông sánh bằng anh.
Uống hết nước, để ly xuống, Giản Trang đỡ đầu, người hơi nghiêng ngả đi về phòng mình nghỉ ngơi.
Cũng không để ý Nguyễn Hàn Thành ở phía sau nói những gì.
……………
Sau khi Giản Trang ngủ, bỗng nhiên cửa phòng phát ra tiếng ‘răng rắc’ rất nhỏ, đó là tiếng kim loại ma sát với kim loại tạo ra.
Phòng khách đang yên tĩnh, âm thanh rất nhỏ cũng có vẻ vang dội cực kỳ.
Tiếng vang qua đi, im lặng trong chốc lát, sau đó, cửa phòng khách đang khóatrái bị người ngoài cửa chậm rãi đẩy ra, ánh đèn hành lang vàng nhạtgiống như một mảnh mềm mại nhẹ nhàng rơi xuống, chiếu sáng phòng khách,xua đi bóng đen lạnh lẽo.
Giữa ánh sáng nhu hòa, một bóng dáng cao lớn nghịch sáng, chậm rãi thong thả bước đến.
Người tới vào phòng bước chân rất nhẹ, mỗi bước hạ xuống cực kỳ vững vàng êmái, giống như cố ý hạ thấp tiếng bước chân, tránh cho đánh thức ngườiđang ngủ trên giường.
Sau khi đến bên giường, người tới dừng lại, trong bóng đêm nhìn chăm chú Giản Trang đã ngủ.
Lúc lâu sau, trong phòng vang lên một tiếng thở dài…………
“Ngủ chăn cũng không biết đắp kín.”
Tiếng thở dài chưa dứt, người nọ đã cúi xuống, mượn ánh sáng vàng nhạt từ cửa chiếu vào, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-chinh-tam-thieu-dung-qua-phan/2752837/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.