Công hôn xong, nhìn thấy thụ mặt đỏ bừng đầy kinh ngạc mới đột nhiên ýthức được bản thân vừa làm gì. Có điều anh cũng rất bình tĩnh, chỉ liếcmắt nhìn ra ngoài, điềm tĩnh nói: “Trời sắp tối rồi, tôi đi trước đây”.
Thụ: “…”
Thực ra đối với nụ hôn bất ngờ này, thụ hoàn toàn không thấy tức giận gì,chủ yếu là kinh ngạc và khó hiểu. Thụ luôn cho rằng công là người hơi kỳ quái nhưng cũng rất thú vị, bởi vậy hành động vừa rồi của anh, cậu chỉđơn giản cho rằng đó là phương pháp biểu đạt cảm ơn hay xin lỗi mà thôi. Có điều dù nghĩ vậy, thụ vẫn thấy lúng túng, những ngày sau đó hoàntoàn không để cơm hay giấy nhớ gì cho công nữa.
Công cũng cảmnhận được, thế là anh lại bắt đầu suy nghĩ xem nên tặng cái gì để chuộctội. Nhưng trong mấy ngày ngắn ngủi vừa rồi, anh tặng kẹo, tặng thủy vu, còn tặng cả một nụ hôn, hoàn toàn chẳng có thứ nào tặng đúng cả, đến cả quyển sách cũng là một món quà mang chút tư lợi.
Công hoàn toàn mất tinh thần.
Anh nhìn thấy quyển sách “Năm mươi cách chế biến sườn” mình tặng thụ đặttrên bàn, thuận tay lật giở vài trang, phát hiện có một trang được đánhdấu bằng kẹp sách, có lẽ thụ đang xem đến đấy. Công nhìn cái kẹp sách,nghĩ một lúc, lại lấy một tờ giấy nhớ cắt thành hình kẹp sách, viết lênhai chữ “Xin lỗi”, sau đó đem cả tờ giấy nhớ lẫn kẹp sách để vào một chỗ khác, trang ghi hướng dẫn làm món sườn muối tiêu.
Sáng hôm sauthụ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-ca-phe-xy/2397218/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.