Luyến nhân thở dài, xem ra buổi tối hôm nay không nói rõ ràng, y đừng mong được ngủ: "Diệp, chuyện quá khứ đều đừng nhắc lại, ta đã tha thứ ngươi, ta thật sự không có ghi hận, ta cảm thấy hiện tại thực hạnh phúc. Ta chỉ là hi vọng ngươi có thể... lưu thêm một hậu duệ cho hoàng thất, thật sự chính là như vậy, thân thể ta không có vấn đề gì, ngươi đừng lại miên man suy nghĩ nữa."
"Không thể như vậy, ta sẽ tìm thầy thuốc, cho dù là tâm bệnh cũng sẽ có biện pháp chữa khỏi." Dung Diệp chỉ có thể ở bên tai luyến nhân nhẹ giọng hứa hẹn, hi vọng có một ngày kỳ tích thật sự sẽ xuất hiện.
Luyến nhân mở to mắt, nhìn thấy ánh mắt Dung Diệp có chút khổ sở. Chỉ có ở trước mặt y, Dung Diệp mới có thể biểu lộ tình cảm chân thật như vậy, cũng bởi vì điều này, luyến nhân thường xuyên đã quên trượng phu của y là Hoàng đế của ngàn dặm non sông.
"Diệp, chỉ có làm như vậy mới là tốt với ta, ngươi cho rằng ta tự ủy khuất chính mình một chút cũng không thể được? Ngươi cũng không hi vọng tương lai vạn nhất có chuyện gì, ta sẽ bị thiên hạ phỉ nhổ sao? Rồi không phải sẽ lại giống năm năm trước, toàn bộ người trong triều đình lại muốn giết ta." Luyến nhân chua xót cười, tiến sát vào lồng ngực của Dung Diệp.
"Luyến nhân, không bao giờ... có chuyện như vậy phát sinh lần nữa, ta sẽ không cho phép bất kì kẻ nào thương tổn đến ngươi."
Luyến nhân thực kiên trì, Dung Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bat-kien-quan/1354866/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.