Lời nói gần như hăm dọa lại nói bàng ngữ điệu cực kỳ gợi cảm. Tô Mộc nghe xong lòng dâng lên cảm giác kỳ dị.
Tô Mộc hơi ngạc nhiên.
Tô Mộc không bao giờ ngờ di động của Lạc Lâm lại truyền ra giọng Chu Từ, chẳng lẽ hai người đang ở chung với nhau? Nhưng tưởng tượng cảnh hai người ở chung, đặc biệt nghĩ đến hưởng thụ cực lạc lần đó, thoáng chốc hơi thở Tô Mộc dồn dập.
Tô Mộc hỏi:
- Sao lại là nàng?
Chu Từ yêu kiều nói:
- Ha ha ha, tướng công, hô hấp của ngươi nặng nề rồi, có phải nghĩ đến chuyện không nên? Có phải bây giờ rất muốn làm việc xấu? Biết ngay tướng công sẽ nghĩ như vậy, ha ha, có biết bây giờ ta đang làm gì không?
- Ưm!
Chết nhất là Lạc Lâm ở bên cạnh Chu Từ phát ra tiếng rên rỉ ngấm tận xương. Tiếng rên làm trong đầu Tô Mộc tưởng tượng hình ảnh rất hấp dẫn.
Tay Chu Từ cầm di động, thân thể mềm mại trần trụi của Chu Từ nằm cạnh nàng. Trên chiếc giường lớn thoải mái, hai mỹ nhân quấn quýt nhau, tưởng tượng làn da trắng nõn, đùi thon dài, Tô Mộc nghẹt thở.
Tô Mộc thấp giọng nói:
- Nàng đừng nghịch.
- Nghịch? Ai nói là chúng ta nghịch? Ngươi nghe thử xem, hiện tại tiểu mỹ nhân của ngươi đang rất hưởng thụ. Đương nhiên nếu ngươi muốn anh hùng cứu mỹ nhân thì lại đây mau lên, chờ chút nữa không chừng ta sẽ ăn tiểu mỹ nhân của ngươi không còn mẩu xương.
Chu Từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703387/chuong-1662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.