Một trăm ngàn!
Một chiếc phong linh giá trị cao nhất chỉ khoảng hai mươi ngàn lại bị hô giá một trăm ngàn, tình cảnh như thế thật không thấy nhiều. Dù sao người nào cũng biết đây chỉ là tiệc từ thiện mà không phải hội đấu giá chân chính.
Hơn nữa trừ phi bên tổ chức cố ý tô lên không khí, bằng không sẽ biến thành thái độ khiêu khích, đây tuyệt đối không thể thực hiện.
Nhưng chuyện như vậy vẫn cứ phát sinh, hơn nữa còn xảy ra với Tôn Nghênh Thanh, điều này càng làm người ta khiếp sợ. Nếu để chuyện như vậy tiếp tục kéo dài, đêm nay sẽ phát sinh kịch hay!
Một trăm ngàn?
Tên lừa gạt vừa nghe vậy thoáng do dự, liếc mắt nhìn Quách Hồng Châu. Phát hiện mặc dù sắc mặt Quách Hồng Châu có chút ngoài ý muốn, nhưng không có ý tứ cho hắn dừng lại, bèn cắn răng tiếp tục hô giá.
- Một trăm mười ngàn!
Nhưng lúc này Tôn Nghênh Thanh thậm chí không suy nghĩ, quyết đoán hô:
- Hai trăm ngàn!
Hoa!
Lúc này mọi người đều cảm giác được Tôn Nghênh Thanh đã thật sự tức giận. Hiện tại chuyện chủ yếu không phải chiếc phong linh, mà là Tôn Nghênh Thanh muốn trút ác khí.
- Cho hắn tranh, Nghênh Thanh, chúng tôi ủng hộ cô!
- Tôi thật sự không tin có ai dám tranh với chúng ta!
- Lấy tiền đè chết hắn!
Mấy cô gái ngồi cùng Tôn Nghênh Thanh đã bị chọc tức, họ không nghĩ tới với địa vị của mình vẫn có người dám trêu chọc họ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703284/chuong-1612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.