Tôn Nghênh Thanh sẽ làm ra cử chỉ lỗ mãng sao? Đương nhiên là không, không cần biết thế nào, nàng là quan nhị đại, hiện tại công tác trong huyện Ân Huyền. Cho dù nàng không quen thuộc cách thức trong quan trường, nhưng cũng hiểu được rõ ràng.
Giống như lời nàng đã nói, nàng biết thân phận Quách Hồng Châu, cho nên nàng làm như vậy cũng biết do Quách Hồng Châu không dám gây ồn ào.
Nếu Quách Hồng Châu dám gây nháo, thì chờ bị Tôn Nghênh Thanh gây lớn chuyện đi. Dù sao cha nàng là Tôn Mai Cổ, ở trong Thương Thiền thị nàng thật sự không sợ hãi bất cứ kẻ nào.
- Hiện tại làm gì đây?
Tô Mộc cười hỏi.
- Đi tiệc từ thiện thôi!
Tôn Nghênh Thanh nói.
- Buổi tiệc từ thiện đêm nay chỉ sợ không tốt như trong ý nghĩ của chúng ta đâu.
Tô Mộc bình tĩnh nói.
- Sư huynh, câu nói này của anh lại có hàm ý khác đâu.
Tôn Nghênh Thanh nói.
- Vừa rồi cô đã nói như vậy, loại người như bà ta còn là phó hội trưởng hội chữ thập đỏ, còn nói lỡ lời câu nói “qua đêm nay”, như vậy còn chưa đủ rõ ràng sao? Chuyện quyên tiền không thành vấn đề, nhưng nếu quyên tiền lại bị người dùng vào việc khác, thật sự không đáng giá!
- Thay vì như vậy, tôi tình nguyện quyên tiền cho cơ cấu chân chính làm việc thiện. Hơn nữa dưng không không nghe nói có tai nạn gì, mà hội chữ thập đỏ đột nhiên tổ chức tiệc từ thiện, chẳng lẽ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703281/chuong-1609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.