Chương trước
Chương sau
Đây là lần đầu tiên Tô Mộc gặp mặt Long Chấn Thiên, nhưng ấn tượng đầu tiên chính là người đàn ông này là người giỏi giang cường thế.

Tô Mộc phát hiện quá khứ tham gia quân ngũ của Long Chấn Thiên được giữ bí mật. Dựa theo tư cách của hắn, không khả năng tiếp xúc với bí mật này. Nhưng Tô Mộc tin tưởng, quá khứ của hắn đã tạo nên Long Chấn Thiên hiện tại.

Ngay lúc Tô Mộc quan sát Long Chấn Thiên, Long Chấn Thiên cũng quan sát Tô Mộc.

Tô Mộc là ai? Thân phận hiện tại của thanh niên kia? Sau lưng Tô Mộc có những ai? Long Chấn Thiên cũng đã tìm hiểu rõ ràng, dựa theo địa vị của hắn, muốn biết những tin tức này thật sự không có gì khó khăn.

Cũng bởi vì đã biết thân phận của Tô Mộc, cho nên Long Chấn Thiên mới cảm thấy hứng thú. Nếu không cũng không tới nỗi sau khi nhận được điện thoại của Long Loan, hắn lại đồng ý tiếp kiến Tô Mộc.

- Long bí thư!

Tô Mộc cung kính hô.

- Là Tô Mộc a!

Long Chấn Thiên mỉm cười:

- Nghe tiểu Loan nói cậu muốn gặp tôi, sao vậy? Có chuyện gì không?

- Dạ, Long bí thư, lần này tôi tới đây có một việc muốn tìm Long bí thư thương lượng.

Tô Mộc nói.

- Chuyện gì?

Long Chấn Thiên hỏi.

- Là như vậy, ngày hôm qua tôi cùng tiểu đội Liệp Sát đã đi chấp hành một nhiệm vụ, trong quá trình làm nhiệm vụ chúng tôi vây bắt được một người, sau khi áp giải tới chỗ sư phụ tôi, sư phụ nói ngài cần dùng người này. Cho nên tôi trực tiếp dẫn hắn tới đây, vì sao để cho tôi áp giải, là vì người này hiện tại đang che giấu thân phận tại địa phương tôi làm việc, hắn là tài xế của chủ tịch công ty huyện nhất kiến huyện Ân Huyền Hầu Sổ Căn.

Tô Mộc chậm rãi nói.

Ngữ điệu thật bình tĩnh, nhưng lời nói ra làm Long Chấn Thiên khiếp sợ.

Chỉ vài câu nói ngắn ngủi đã lộ ra thật nhiều tin tức, thứ nhất, Tô Mộc có quan hệ không tệ với Liệp Sát, mà tiểu đội Liệp Sát là thế nào, Long Chấn Thiên hiểu rõ hơn ai khác. Tô Mộc có thể cùng Liệp Sát đi chấp hành nhiệm vụ, thực lực tuyệt đối mạnh mẽ.

Thứ hai, sư phụ của Tô Mộc là ai? Có thể làm Tô Mộc tôn trọng như vậy, hơn nữa sư phụ Tô Mộc còn nói là người mà Long Chấn Thiên đang cần dùng, vấn đề này thật sự rất có ý nghĩa. Vì sao sư phụ Tô Mộc dám khẳng định như vậy? Chẳng lẽ người kia nhận thức hắn sao?

Thứ ba, Tô Mộc cũng muốn người này, bởi vì nếu không muốn ra tay thu thập người kia, sẽ không nói thẳng thân phận che giấu hiện tại của hắn trong huyện Ân Huyền là tài xế của chủ tịch công ty huyện nhất kiến gì đó.

- Sư phụ cậu là ai? Người nọ là ai?

Long Chấn Thiên trầm giọng nói.

- Sư phụ tôi nói ngài nhận thức ông ấy, sư phụ tôi họ Mai.

Tô Mộc cười nói.

Oanh!

Chỉ một từ này rơi vào trong tai Long Chấn Thiên không khác sấm sét giữa trời quang. Hắn làm sao cũng không nghĩ tới sư phụ Tô Mộc lại là lão gia tử. Nghe được họ Mai, Long Chấn Thiên bật dậy khỏi ghế.

- Cậu muốn nói là Mai Tranh Mai lão thủ trưởng?

- Dạ!

Tô Mộc gật đầu đáp.

Thật là Mai Tranh!

Suy đoán trở thành sự thật, Long Chấn Thiên trở nên kích động. Hắn làm sao cũng không nghĩ tới đã bao nhiêu năm không gặp Mai Tranh, nhưng Mai Tranh còn nhớ hắn. Bằng không sao lại gọi Tô Mộc mang người lại đây?

Không cần biết Tô Mộc có ý tưởng gì, chỉ cần hiểu Mai Tranh không quên hắn, chỉ cần biết điểm này đã làm Long Chấn Thiên cảm giác vô cùng vui sướng.

Tô Mộc không phải Long Chấn Thiên, đương nhiên không cách nào cảm nhận được tình cảm tưởng niệm cùng sùng bái của hắn đối với Mai Tranh. Trải qua kích động, cảm xúc của Long Chấn Thiên rất nhanh đã ổn định trở lại, ánh mắt nhìn Tô Mộc đã biến thành ấm áp hơn rất nhiều.

- Lão thủ trưởng có phân phó gì không?

Long Chấn Thiên hỏi.

- Long bí thư, ngài nhận thức người này không?

Tô Mộc đưa ra tấm ảnh.

Long Chấn Thiên cầm ảnh, vừa đảo mắt đồng tử không khỏi co rụt lại, lập tức nhìn Tô Mộc:

- Người này chính là quà gặp mặt mà cậu nói sao? Hiện tại hắn đang ở đâu?

- Dạ, đây chính là quà gặp mặt. Hiện tại hắn đã bị bắt, đang có người của Liệp Sát canh giữ. Sư phụ nói chờ sau khi tới nơi này, hết thảy nghe theo lời Long bí thư phân phó là được.

Tô Mộc nói.

Phần lễ vật này thật sự là không nhẹ a!

Long Chấn Thiên làm sao cũng không nghĩ tới người từng chế tạo vài vụ hung sát án lại đang ẩn núp trong tỉnh Yến Bắc, hơn nữa còn là tài xế của chủ tịch công ty gì đó. Nếu nói vậy phẩm chất của chủ tịch kia cũng rất có vấn đề, nếu hắn không biết thì thôi, thật sự hay biết lại không cử báo, hậu quả sẽ thật nghiêm trọng.

- Lần này thật sự cảm tạ lão thủ trưởng!

Long Chấn Thiên nói.

- Long bí thư, nếu như có thể hiện tại tôi có thể đợi người của ngài tiến hành giao tiếp. Bởi vì người kia là tài xế của nhân vật có vấn đề trong huyện Ân Huyền, tôi hi vọng tạm thời có thể giữ bí mật.

- Nhân vật kia trong huyện Ân Huyền lại là ai?

Long Chấn Thiên nhất châm kiến huyết hỏi.

- Là chủ tịch một công ty kiến trúc!

Tô Mộc trả lời.

- Cậu nghĩ hắn có biết nội tình thân phận lão Ngũ hay không?

Long Chấn Thiên hỏi.

- Biết!

Tô Mộc không hề có chút ý giấu diếm, dù sao hắn đi làm nhiệm vụ cùng Liệp Sát. Mà dựa theo thủ đoạn thẩm vấn của Liệp Sát, muốn phá phòng tuyến lòng người hẳn không có vấn đề gì.

Sau này Tô Mộc muốn lăn lộn trong tỉnh Yến Bắc, bên trên có bí thư chính pháp ủy tỉnh che chở, tuyệt đối là một chuyện tốt.

Hơn nữa dù không suy nghĩ cho mình, cũng phải ngẫm lại cho Từ Viêm. Có cơ hội kéo quan hệ với người chấp chưởng hệ thống chính pháp tỉnh Yến Bắc, nếu Tô Mộc bỏ qua thật sự vô cùng đáng tiếc.

Tô Mộc cũng không ngờ sau lần gặp mặt này quan hệ giữa hắn cùng Long Chấn Thiên sẽ trở nên thân mật khắng khít. Dựa vào quan hệ với Tô Mộc, Long Chấn Thiên cũng thuận lợi liên hệ với Diệp An Bang.

Đương nhiên đây là chuyện xảy ra sau này.

- Nếu đã như vậy…

Long Chấn Thiên cân nhắc:

- Gần đây sở công an tỉnh sẽ phái tổ điều tra xuống dưới, tổ điều tra nhận nhiệm vụ bí mật, mà đối tượng bị điều tra là những người có quan hệ với lão Ngũ, tới lúc đó cậu cần phối hợp bọn họ.

- Tôi nhớ!

Tô Mộc dứt khoát nói.

- Vậy thì tốt rồi, chúng ta làm chính sự trước đi, tôi để người của sở công an tỉnh đi qua tiếp nhận lão Ngũ. Như vậy đi, để tôi gọi Vương Chế đi cùng cậu.

Long Chấn Thiên nói.

Vương Chế là ai?

Hắn chính là người đàn ông đeo mắt kính gọng vàng vừa mời Tô Mộc vào phòng, là tâm phúc của Long Chấn Thiên, thư ký của hắn. Có Vương Chế ra mặt, tin tưởng có thể giúp Tô Mộc giải quyết được rất nhiều phiền toái không cần thiết.

- Dạ, Long bí thư!

Tô Mộc đứng dậy định rời khỏi phòng, Long Chấn Thiên mỉm cười nói:

- Chuyện ở Bảo Đãi thị cần phải cảm tạ cậu, nếu lúc đó không có cậu, tôi nghĩ tiểu Loan sẽ bị sợ hãi. Tiểu Loan luôn nói muốn mời cậu ăn cơm, mà chúng tôi cũng rất muốn biểu đạt lòng cảm tạ, khi nào có rảnh tới nhà ngồi một chút đi.

- Dạ, Long bí thư, tôi sẽ tới!

Tô Mộc vội đáp.

Thành!

Tô Mộc xuất hiện, lấy được hảo cảm của Long Chấn Thiên, xem như đã tìm được hậu trường cho bản thân trong tỉnh Yến Bắc sau này. Cho dù hắn biết Diệp An Bang sắp nhậm chức quyền chủ tịch tỉnh nơi đây, nhưng nếu có thêm hậu trường, tin tưởng Diệp An Bang cũng hài lòng nghe thấy.

Long Chấn Thiên đưa ra lời mời lúc cuối cùng, Tô Mộc cũng không cảm thấy ngoài ý muốn. Không cần nói tới người khác, chỉ nói quan hệ với Mai Tranh, Long Chấn Thiên sẽ không cự tuyệt quen biết với Tô Mộc.

Càng khỏi nói sau lưng Tô Mộc không chỉ có Mai Tranh, tin tưởng chỉ cần Long Chấn Thiên không ngu ngốc, hẳn có thể điều tra được hết thảy.

Tô Mộc biết trọng lượng mình không đủ, nhưng sẽ không ảnh hưởng tới việc Long Chấn Thiên muốn thông qua hắn lấy lòng Từ Trung Nguyên bọn họ. Bất cứ chuyện gì cũng không thể chỉ nhìn xem bề ngoài, càng nhiều thời điểm phải hiểu rõ nội tình.

Rời khỏi văn phòng, Tô Mộc lại cùng Vương Chế đi ra ngoài.

Thái độ của Tô Mộc thật minh xác, hắn lập tức vận dụng quan bảng tìm hiểu về Vương Chế. Bởi vì ngày sau cần tận hết khả năng duy trì trạng thái kết giao tốt đẹp lẫn nhau, dù sao với cấp bậc của Vương Chế, chỉ cần được phóng ra ngoài, chức vụ tuyệt đối cao hơn Tô Mộc rất nhiều.

Hơn nữa có thể trở thành thư ký cho Long Chấn Thiên, ý nghĩa đã đạt được tín nhiệm của hắn. Đối đãi người như vậy, tuyệt đối không thể trở mặt.

Hiện tại Vương Chế cũng có cảm giác như thế.

Vương Chế có thể cảm nhận được thái độ của Long Chấn Thiên có khác biệt với Tô Mộc, dựa theo hắn quan sát, còn biết Long Chấn Thiên hài lòng về Tô Mộc. Hơn nữa còn có quan hệ với Long Loan, điều này càng làm Vương Chế cảm thấy Tô Mộc không đơn giản.

Nếu là người đơn giản, với số tuổi như vậy có thể trở thành bí thư huyện ủy?

Gặp được người có tiền đồ rộng lớn như vậy, Vương Chế xác định vị trí rất rõ ràng.

Cho nên dọc đường đi, hai người trò chuyện thật nhiệt tình, giống như thật quen thuộc lẫn nhau. Vị trí của hai người được xác định, đều biết nên nói chuyện gì mới có hữu hiệu nhất.

Đợi sau khi tiếp nhận lão Ngũ, nhiệm vụ của Vương Chế xem như hoàn thành. Sau khi hẹn gặp lại với Tô Mộc, hắn lập tức quay về phục mệnh.

- Hai cô chuẩn bị làm gì đây?

Tô Mộc cười hỏi.

- Sao vậy? Đi tới chỗ của anh còn không định mời khách sao?

Hạ Cầm nhíu mày hỏi.

Mời khách sao?

Ngay khi Tô Mộc vừa định đáp ứng, di động đột nhiên vang lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.