Nếu như không có Từ Trung Nguyên, Tô Mộc thật sự sẽ không cảm nhận được cái gì gọi là uy lực sấm sét không thể chống đỡ.
Nếu như không có Mai Tranh, Tô Mộc cũng sẽ không hiểu rõ hóa ra ở trong quân đội còn có nhân vật mạnh như vậy.
Nếu như không có Ngô Thanh Nguyên, Tô Mộc cũng sẽ không lấy quan hệ thầy trò, có thể cảm nhận được rõ ràng được cái gì gọi là phong phạm đại sư.
Nếu như không có Chu Phụng Tiền, Tô Mộc chắc sẽ không biết rõ cái gì gọi là thần châm trấn biển của Đoàn hệ, cái gì gọi là đại lão của chính đàn.
Ở trong cuộc sống của Tô Mộc, vai trò của bốn người này rõ ràng không thể bỏ qua. Bởi vì bốn người này tồn tại, Tô Mộc xem như đã thật sự lĩnh hội được sự lợi hại của vai tuồng lớn. Có bốn người như vậy đặt nền móng, Tô Mộc thật sự không có bao nhiêu lòng sợ hãi đối với người khác.
Muốn dựa vào cái gọi là uy thế, để đề ép Tô Mộc xuống, hành vi như vậy thật sự rất buồn cười.
Cho dù là Khương Đào Lý đức cao vọng trọng, trong hệ thống giáo dục của Thiên Triều vẫn rất có tiếng nói, cũng không có khả năng khiến Tô Mộc bị khủng hoảng.
Chỉ có điều Tô Mộc có chút bất ngờ, chính là Khương Đào Lý tại sao lại làm như vậy?
- Gia gia!
Khương Mộ Chi với giọng điệu sốt ruột nói.
- Cháu đứng sang một bên đi!
Khương Đào Lý lãnh đạm nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703181/chuong-1560.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.