Cơ hội bao giờ cũng sẽ lọt mắt của người có thực lực. .
Có thể anh sẽ nói anh có thực lực, nhưng kỳ ngộ từ trước tới nay lại chưa từng đến. Vậy chỉ có thể nói xin lỗi, thực lực của anh còn chưa đủ, vận khí của anh cũng không tốt. Hoặc dứt khoát một chút nói, nếu anh không có thực lực, kỳ ngộ vĩnh viễn sẽ không rơi xuống trên đầu anh. Mà nếu như anh có thực lực, vẫn có thể có chút hi vọng.
Thường Vân cảm giác mình chính là người có vận khí lớn. Điều này giống như đột nhiên đang đi ở trên đường, từ trên trời có một cái bánh nhân thịt rơi xuống. Cảm giác này rất kỳ diệu, thật khiến người ta khiếp sợ và mừng như điên.
Nhưng Thường Vân vẫn có thể khống chế được rất tốt tâm tình của mình, cho nên lúc đầu có chút thất thần, sau đó hắn vẫn duy trì được sự bình tĩnh trước đó.
- Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Hoàng chủ nhiệm, hi vọng anh biết rõ, ngày hôm nay không phải là ngày cá tháng tư.
- Đúng vậy, tôi đương nhiên biết ngày hôm nay không phải là ngày cá tháng tư. Thường trưởng ban, cả ngày hôm nay ngài đều ở lại trấn Đông Cương, đương nhiên không biết huyện ủy xảy ra chuyện gì. Ngay sáng hôm nay, trên cuộc họp thường ủy huyện ủy, Mã Văn Tuyển bí thư bị song quy. Khúc Hằng Tùng bị kéo xuống. Tô bí thư đề nghị anh làm trưởng ban Tài Chính, đồng thời thuận lợi thông qua. Chỉ cần phòng Tổ chức huyện ủy bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703160/chuong-1550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.