Lời nói như lọt vào trong sương mù, ai không biết?
Hiện tại làm như vậy, là vì cái gì? Là vì tạm thời không muốn để mặt mũi của mình rơi xuống. Nếu như thật sự nói quá mức trắng trợn, thái độ như vậy mới có thể khiến người ta suy nghĩ nhiều. Cho nên Hầu Bách Lương nói chẳng rõ ràng, Tô Mộc ở bên kia chính là nghe xong, hùa theo.
- Ba trăm vạn này cho dù đều giao cho ban Tài Chính, nhưng sợ rằng vẫn không có biện pháp ứng phó với số tiền lương đã khất nợ. Vấn đề như vậy, Khúc Hằng Tùng không thể thật sự khống chế được kế hoạch tài chính tạo ra. Tôi cho rằng Khúc Hằng Tùng đã không thích hợp tiếp tục ở lại vị trí trưởng ban nữa.
Hầu Bách Lương thử nửa ngày, thấy Tô Mộc vẫn ứng phó như vậy, không thể làm gì khác hơn nói ra mục đích tới nơi này.
Món chính đã được bưng lên!
- Vấn đề của Khúc Hằng Tùng không nhỏ. Ban Tài Chính huyện ở dưới sự quản lý của hắn, không ngờ không có một đồng. Như vậy tính chất đã rất ác liệt. Chỉ lấy xuống chức vụ trưởng ban của hắn đã là cho hắn đủ mặt mũi. Đây cũng là nể tình hắn làm quan nhiều năm. Ban đầu tôi tính phải điều tra thật kỹ Khúc Hằng Tùng. Chỉ có điều nếu Hầu huyện trưởng đã nói như vậy, tôi cũng tin tưởng anh.
Tô Mộc vân đạm phong khinh nói.
- Thực đúng là một con tiểu hồ ly!
Trong lòng Hầu Bách Lương mắng thầm.
Cái gì gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703145/chuong-1544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.