Buổi trưa, Tô Mộc về nhà ăn cơm. Bởi vì trong khoảng thời gian này tương đối nhiều chuyện, cho nên hắn muốn nghỉ ngơi một chút.
Nếu như nói họp, ban Tài Chính huyện không có cách nào gom đủ số tiền lương đã khất nợ, Tô Mộc tuyệt đối sẽ không cho Khúc Hằng Tùng thêm bất cứ cơ hội nào. Sẽ quả quyết bắt lấy. Mà bắt như vậy, những người còn lại cũng không có cách nào ngăn trở.
Tất cả đều phải chờ tới chín rưỡi sáng ngày mai, trong hội thường ủy huyện ủy lần thứ hai mới biết được.
Nhưng ngay khi Tô Mộc đi làm việc buổi chiều, lại nghe được một việc. Trên thực tế chuyện này người trong huyện ủy đều biết. Bởi vì ngay buổi trưa, Mã Văn Tuyển chưa có về nhà, đã bị vợ tới nơi này làm ầm ĩ.
Hai người ở trong phòng làm việc la lớn, chính là không quan tâm tới bất kỳ điều gì khác. Cuối cùng nếu như không phải Mã Văn Tuyển cường thế ép vợ đi, bây giờ có khi bọn họ vẫn còn ở chỗ này làm ầm ĩ.
- Hiện tại người đâu?
Tô Mộc hỏi.
- Mã bí thư nghe nói là đi vào trong thành phố, bảo là muốn lấy báo cáo xét nghiệm từ bệnh viện thành phố. Nếu như thật sự không phải như vậy, hắn chắc chắn sẽ không bỏ qua cho bệnh viện huyện.
Mộ Bạch nhỏ giọng nói. Đối với Mã Văn Tuyển, hắn cũng không có bất kỳ thiện cảm nào.
- Đi lên tỉnh sao?
Tô Mộc hờ hững. Cho dù đi tới đó cũng vô dụng. Mã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703142/chuong-1542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.