Trương Mâu là ai?
Đó là một tên xuất thân ăn xin, làm người thật sự rất có bản lĩnh của mình. Chính bản lĩnh đó trải qua thời gian đã chứng minh là rất có đạo lý, tối thiểu nó đã giúp đỡ Trương Mâu giải quyết được rất nhiều phiền toái, cũng làm cho hắn mấy lần chuyển bại thành thắng, tuyệt địa gặp sinh.
Bản lĩnh của Trương Mâu là gì? Đó chính là gió chiều nào theo chiều ấy, giả trang nhân vật lưu manh.
Khi hắn thấy Nhị Đản cùng Cẩu Thắng bị ném trên mặt đất, tâm tình của Trương Mâu liền bắt đầu trở nên bất an. Cũng chính cảm xúc bất an này, khiến cho Trương Mâu quyết định, chỉ cần đi vào, bất kể đối phương muốn làm chuyện gì, mình cũng phải ôm lấy.
- Trương đại sư, xin mời!
Địch Tắc Thành nói.
- Địch tổng, quan hệ giữa chúng ta vốn cũng không tệ? Ông nói cho tôi nghe xem, nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nơi này là của vị thần tiên nào? Ông yên tâm, tôi sẽ không bạc đãi ông. Nhìn thấy không? Hai mỹ nữ ngoài kia, tôi sẽ tặng cho ông.
Trương Mâu nói.
- Trương đại sư, xin mời.
Địch Tắc Thành vẫn không biểu thị cái gì.
Có thể nói ra sao? Dĩ nhiên không thể, nếu nói ra được, vậy tính chất của chuyện này thật sự rất nghiêm trọng. Địch Tắc Thành sẽ không vì một Trương Mâu, mà đắc tội với lão bản của mình, đắc tội với đại thiếu như Hoàng Luận Đàm.
Chớ nói chi người Địch Tắc Thành lo lắng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703041/chuong-1492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.