Bởi vì mơ hồ biết vị tên là Hoàng Luận Đàm lần này đến Minh Duyệt sơn trang có lai lịch không nhỏ, cho nên Địch Tắc Thành đã sắp xếp cho bọn họ căn phòng xa hoa nhất. Sau khi tiến vào trong phòng, ngoài Tô Mộc, Hoàng Luận Đàm và Hoàng Luận Địch, Mộ Bạch và Đoạn Bằng cũng không đi vào, mà lưu lại bên ngoài.
Có một số tràng diện có thể cho Mộ Bạch nhận thức, nhưng có một số nội dung nói chuyện không nên để Mộ Bạch biết quá sớm.
Hạng người gì, ở trường hợp gì, nói lời như thế nào, đều có quy định bên trong.
Ánh mắt Hoàng Luận Địch nhìn về hướng Tô Mộc toát ra một loại mùi vị suy tư, nói thật hắn vừa mới biết thân phận của Tô Mộc, nhưng thân phận bí thư huyện ủy thật sự không khiến cho hắn có bao nhiêu ý tứ khiếp sợ. Cho dù Tô Mộc còn rất trẻ, nhưng chỉ hơi bất ngờ một chút, chứ không có suy nghĩ gì.
Bởi vì Hoàng Luận Địch biết, với nội tình của Hoàng gia, nếu Hoàng Luận Đàm tiến vào con đường làm quan, đồng dạng cũng có thể làm được vị trí bí thư huyện ủy.
Thật ra cho dù là hiện tại, bên trong Hoàng gia, tất cả những người xấp xỉ tuổi với Tô Mộc, đều là cán bộ lãnh đạo cấp chính xử. Chỉ có điều những người này giấu mình trong uỷ ban trung ương và các bộ tương đối nhiều, không muốn lộ diện.
Nhưng Hoàng Luận Địch biết chắc, tối nay là Hoàng Luận Đàm muốn tới đây, phân phó hắn tìm một chỗ, bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703034/chuong-1488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.