Phe phái quả nhiên là có chỗ tốt của phe phái, nếu như không phải biết Thịnh Tỉnh là người của Đoàn hệ, Tô Mộc rất rõ ràng, mình tuyệt đối không thể nhận được đãi ngộ như vậy. Người có thể được Thịnh Tỉnh đưa đi tiền nhiệm, có lẽ không nhiều lắm. Dĩ nhiên trọng yếu hơn chính là, đưa tiễn như vậy biểu hiện ra một loại thái độ.
Một phó bộ trưởng bộ Tổ chức đưa đi tiền nhiệm, làm sao có thể đánh đồng với Bộ trưởng Thịnh Tỉnh.
Hơn nữa có quan hệ của Trịnh Kinh Luân bày ở đó, Tô Mộc có thể duy trì quan hệ tương đối tốt với Thịnh Tỉnh. Hiện tại Tô Mộc có chút hiểu được an bài của Chu Phụng Tiền, Trịnh Kinh Luân là nhân vật rất trọng yếu, có chút giống như ràng buộc, ở đất kinh thành, liên lạc với tất cả mọi người của Đoàn hệ. Bất kể địa vị của anh cao thấp thế nào, đều phải liên lạc với Trịnh Kinh Luân.
- Tình huống của huyện Ân Huyền có chút đặc thù, có lẽ cậu đã biết?
Thịnh Tỉnh chậm rãi nói.
- Đúng vậy, tình huống của huyện Ân Huyền tôi tạm thời nắm chắc, về phần tình huống cụ thể tôi vẫn đang tìm hiểu.
Tô Mộc nói.
- Đúng vậy, cậu nên tìm hiểu kỹ càng, nếu không, một số người có hành vi thật sự vô pháp vô thiên.
Thịnh Tỉnh lạnh lùng nói.
Thái độ như vậy cho thấy Thịnh Tỉnh đã bắt đầu có điều bất mãn với tình huống của huyện Ân Huyền, Thịnh Tỉnh nói thế nào cũng là Bộ trưởng Bộ tổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703010/chuong-1477.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.