Trương Bắc Hạ nhìn ra nghi ngờ của Tô Mộc, bưng chén rượu trước mặt, nhẹ nhàng nhấp một chút, sau đó chậm rãi nói:
- Nửa bộ « Luận Ngữ » này, hiện tại cậu không cần xem nhiều, đợi một lát nữa sau khi trở về nghiên cứu một chút, đây là phần lễ vật thứ nhất tôi đưa cho cậu, chỉ sợ đây cũng là lễ vật quan trọng nhất mà tôi có thể lấy ra. Dĩ nhiên lễ vật là lễ vật, muốn làm cho lễ vật sáng lên còn phải xem cậu làm như thế nào.
- Vâng, tôi sẽ nghiên cứu một chút.
Tô Mộc cười nói.
- Tôi tin tưởng cậu có thể làm được. Đúng rồi, chuyện xảy ra hôm nay, cậu không sao chứ? Lúc trước tôi có kêu Nam Thu đi hỗ trợ , nhưng cậu cũng biết vị trí của Nam Thu dù sao cũng quá thấp. Trước kia tôi là người ta nói, cho nên không điều chỉnh cho hắn, nhưng bây giờ xem ra ban đầu thật sự không cần thiết lo lắng nhiều như vậy, nếu không hôm nay đã có thể đến giúp cậu rồi.
Trương Bắc Hạ than thở nói.
- Trương thúc, Trương ca đúng là không tệ, cái này gọi là trọng người tài không sợ thân sơ, chính là phẩm hạnh cần có của người thượng vị. Ban đầu thúc nên làm như vậy, nhưng thúc yên tâm, là vàng chắc chắn rồi sẽ có ngày sáng lên.
Tô Mộc mỉm cười nói.
- Đúng vậy, cậu đừng gọi tiểu tử thúi kia là Trương ca, trực tiếp gọi tên là được. Tiểu tử thúi này không có bản lĩnh gì, nhưng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2703005/chuong-1474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.