Cái gọi là tiệc mừng thọ chẳng qua là lý do nực cười. Chuyện thật sự cần làm chính là hiện tại Âu Dương Nghị Phong sẽ mở miệng nói ra. Cho dù ai cũng không nghĩ tới, ở thời điểm như vậy, Âu Dương Nghị Phong sẽ ngang nhiên nói ra những lời như vậy. Bởi vì nói ra những lời này, có thể ý nghĩa Âu Dương Nghị Phong thật sự có loại quyết đoán đập nồi dìm thuyền.
Nói ra, không còn có khả năng thu hồi!
- Phàm là người của gia tộc Âu Dương, không quan tâm các người dùng loại thủ đoạn nào, tôi chỉ cần thấy được, vậy phải toàn lực ngắm bắn một người cho tôi.
Âu Dương Nghị Phong trầm giọng nói.
- Ai?
- Tô Mộc!
Âu Dương Nghị Phong nghiến răng nghiến lợi nói.
- Tô Mộc? Huyện trưởng huyện Hoa Hải sao?
- Đúng vậy, chính là hắn. Tô Mộc, huyện trưởng huyện Hoa Hải! Có thể các người còn không biết, lần này tập đoàn Trịnh thị sở dĩ nhắm mục tiêu vào tập đoàn Âu Dương chúng ta, là bởi vì Tô Mộc. Chuyện này toi đã từ các con đường khác chứng thực được. Cho nên không cần có bất kỳ nghi ngờ nào nữa. Tập đoàn Trịnh thị thế lớn, tôi biết chúng ta không có cách nào động tới được. Nhưng nếu đối phó với một Tô Mộc, tôi cho rằng vẫn không có bất kỳ khó khăn nào.
Âu Dương Nghị Phong quyết đoán nói.
- Gia tộc Âu Dương chúng ta có thể ở trong thành phố Tây Phẩm sừng sững nhiều năm không ngã, chính là dựa vào nhân mạch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702889/chuong-1417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.