Triệu Tư Đức nhìn vẻ không tin và nghi vấn trên mặt Từ Xuân Đình, liền giải thích:
- Đó không phải là dạng chữ đơn giản, mà là một bộ chữ. Nếu anh để cho em nói, em thật sự không biết nên nói như thế nào. Bởi vì bộ chữ kia thật sự khác người, có phong cách quý phái. Anh vẫn không tin sao? Phải biết rằng trước đây em kết bạn với Ngụy lão, sau khi Ngụy lão nhìn thấy bộ chữ này, lập tức kinh ngạc tới ngây người. Nếu như không phải vì không biết rốt cuộc là do ai viết, Ngụy lão đã sớm gọi Tô Mộc tới bên cạnh đi. Không được, Tô Mộc, nếu như cháu không có chuyện gì, ngày hôm nay thế nào cũng phải đi ra ngoài cho dượng một chuyến.
Ngụy lão?
Khi Từ Xuân Đình nghe được cái tên này, trong nháy mắt, thần sắc cũng không tránh khỏi sửng sốt. Nếu như thật sự ngay cả Ngụy lão cũng tôn sùng như vậy, bộ chữ kia nhất định là không đơn giản. Phải biết rằng, Ngụy lão chính là đại thư pháp gia số một ở trong nước.
Điều đó thật ra khiến Từ Xuân Đình cũng cảm thấy rất tò mò. Rốt cuộc là dạng chữ thế nào, có thể lưu hành ở trong kinh thành như vậy. Xem ra chính mình ở bên ngoài làm quan quá lâu, cho nên ngay cả loại động tĩnh như vậy ở trong kinh thành cũng không có cách nào nắm bắt được.
- Cậu hai, ba cháu vẫn có chút bảo thủ. Cậu cũng biết, cháu và Hoàng Phủ Thanh Phong của Hoàng Phủ gia coi như là khuê mật. Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702854/chuong-1399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.