Ha ha!
Từng tiếng cười vui vẻ vang lên bên cạnh. Trong hơi thở thoảng mang theo sự ngọt ngào như mật. Tô Mộc cảm thấy hết sức thoải mái, mỉm cười. Ngay vừa nãy, khi nam tử bên cạnh Tiêu Tiêu nhìn thấy Tô Mộc xuất hiện, cứng rắn kéo Tiêu Tiêu từ bên cạnh hắn rời đi không nói, còn cố ý lộ ra bắp thịt toàn thân. Nam tử kia lập tức thất bại lui lại. Cảnh tượng như vậy cho tới bây giờ vẫn khiến Tiêu Tiêu cười không ngừng.
Không nên khoa trương như vậy chứ? Thật sự không cần cười thành như vậy đi?
Tô Mộc không còn gì để nói.
Dĩ nhiên. Thật không ngờ Tô huyện trưởng của chúng ta cũng có lúc bán thịt.
Tiêu Tiêu nói
Cái gì gọi là bán thịt? Cô có cần phải nói khoa trương như vậy không? Tôi bán thịt ở chỗ nào! Nếu là trước đây, hành động của tôi gọi là anh hùng cứu mỹ nhân, cô còn phải lấy thân báo đáp.
Tô Mộc suy sụp nói.
Hiện tại cũng là anh hùng cứu mỹ nhân. Vị anh hùng này có muốn tiểu nữ tử lấy thân báo đáp hay không vậy?
Tiêu Tiêu chớp đôi mắt to hỏi.
Thật ra con người tôi rất truyền thống. Nếu như cô muốn lấy thân báo đáp, người ta cũng chỉ có thể tiếp nhận!
Tô Mộc giả vờ ủy khuất nói
Ha ha!
Tô Mộc rất thích cảm giác nói chuyện phiếm cùng với Tiêu Tiêu. Loại cảm giác này khiến hắn giống như trở lại thời kỳ còn đi học trước đây. Trong đó không mấy dây dưa tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702829/chuong-1384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.