Bên trong phòng công an huyện Hoa Hải.
Lúc đầu Lôi Chính Nam rất kích động, lúc này tâm tình đã hòa hoãn xuống. Nếu tiến vào ở đây, như vậy có la hét gì cũng chỉ là vô dụng. Điều anh phải làm chỉ có thể là duy trì trình trạng bình tĩnh nhất để giải quyết mọi chuyện. Chỉ có như vậy mới có thể bảo đảm bản thân anh an toàn. Thật ra Lôi Chính Nam biết tình huống của mình, không khoa trương phiền phức như vậy.
Duy nhất có vấn đề chính là dung túng để con chó Ngao công kích Liễu Linh Lỵ. Nhưng về điểm ấy Lôi Chính Nam cũng đã sớm nghĩ xong lý do. Dù sao loại súc sinh chó Ngao này không có người nào dám nói có thể hoàn toàn thuần hóa. Mình cũng có thể giải thích là do con chó Ngao lôi kéo hắn tiến về phía đó. Mình chẳng những không có bất kỳ ý định muốn động thủ uy hiếp đe dọa, ngược lại là vì kéo con chó Ngao lại.
Lại nói con chó ngao đã chết, dưới tình huống chết không có đối chứng, các người có thể làm khó dễ gì được tôi!
Lúc này để xem Trần Mai Sử phát triển hoạt động như thế nào!
Còn nữa, không biết Bàng Bàn thế nào?
Có thể thế nào? Hiện tại Bàng Bàn từ khi bị giam đến giờ còn chưa từng yên tĩnh, không ngừng tranh cãi ầm ĩ, trên mặt lộ ra vẻ phẫn nộ, nhìn giống như bị chà đạp sỉ nhục vậy.
Biết tôi là ai không? Tôi là đồn trưởng đồn công an Trấn Đại Lôi. Người anh em, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702804/chuong-1376.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.