- Không quản các người là ai, nếu không rời khỏi nơi này, tôi thật sự báo người bắt các người đấy.
Lý Tuyển lạnh lùng nói.
- Ha ha!
Tiếng cười càn rỡ vang lên, từ trong đám lưu manh có một tên nam nhân làm dáng đi ra. Quần bãi biển, áo sơmi hoa, kính mát, trong miệng còn ngậm một điếu thuốc cuốn, dạng người này nhìn qua đã chán ghét.
- Ôi!!! Còn muốn báo công an sao? Báo đi!
Lại nói trò hôm nay là do Lôi Chính Bắc đạo diễn, là đám lưu manh lớn nhất trấn Đại Lôi này, Lôi Chính Bắc rất nổi danh ở huyện Tà. Nói hắn nổi danh không phải bởi vì hắn là lưu manh ra, còn có một nguyên nhân, là vì Lôi gia ở trấn Đại Lôi này có địa vị cao, cho nên khi nghe Lý Tuyển đời báo công an cũng chẳng sợ.
Chuyện hôm nay có cổ quái.
Liễu Linh Lỵ đứng ở bên cạnh, đáy lòng bắt đầu lo sợ bất an. Nàng cũng không phải cho rằng đám Lô Chính Bắc dám làm gì Lý Tuyển, nhưng muốn nói uy hiếp chân chính cũng không phải là không có khả năng. Nếu như bị té nhào ở đây, quả thật quá oan uổng.
Lý Tuyển từ trong lời Lôi Chính Bắc ý thức được, tình hình bắt đầu có chút không đúng. Đám người trước mặt nếu không có chút bối cảnh thì sao dám kiêu ngạo như vậy? Quả thực chính là chuyện vô nghĩa. Đối phương dám làm như thế, đã nói rõ trấn Đại Lôi thậm chí là cả huyện Tà đều có người làm chỗ dựa cho chúng. Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702787/chuong-1365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.