Giải thích thật sự hữu dụng sao?
Hiện tại Liễu Linh Lỵ không dám chắc, nhưng nàng biết nếu không giải thích ngay thì thật sự vô dụng. Còn giải thích là còn cơ may. Điều quan trọng nhất là chân thành với nhau, nếu Liễu Linh Lỵ chơi trò tâm kế trước mặt người thông minh như Tô Mộc sẽ thật sự bị vứt bỏ.
Liễu Linh Lỵ nói:
- Tô Mộc, ta thừa nhận với ngươi, trong lòng ta có ý tưởng khác. Vì ta có chút hảo cảm với Bàng Hải Triều, dù sao chúng ta là bằng hữu, ta không thể làm mối quan hệ căng thẳng đúng không? Nhưng đó không phải lý do ta muốn lừa gạt ngươi, trước kia ta nói không uống rượu được vì thật sự không muốn uống. Nhưng đêm qua ta đã uống. Không cần biết vì lý do gì, uống là uống, ta nhận sai.
Liễu Linh Lỵ lúc này đã có tâm trạng bình tĩnh.
Tô Mộc lạnh nhạt nói:
- Nhận sai? Trước kia ta đối xử với nàng quá tốt, cho nên nàng xem lòng tốt của ta là đương nhiên, muốn chà đạp thế nào tùy thích, muốn giẫm đạp thế nào thì mặc tình phải không? Ta có thể xem chuyện uống rượu như không hề xảy ra, nhưng còn vụ hôn môi sau đó thì sao?
- Khi ta hỏi nàng đang làm gì, nàng trả lời thế nào? Nàng nói một mình. Có biết ta ở ngay bên cạnh, nhìn nàng trợn mắt nói dối là cảm giác gì không? Liễu Linh Lỵ, ta không phủ nhận mình có tình cảm với nàng, từ lúc cấp ba là tình cảm đã biến chất với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702747/chuong-1350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.