Lợi ích là lợi ích, nhân mạch là nhân mạch, hai bên không thể nhập làm một. Nơi có nhân mạch có lẽ sẽ có chung ích lợi, nhưng ngươi không biết nói chỉ cần hai người bên nhau là sẽ có ích lợi mà hưởng. Dù sao trừ ích lợi ra còn nhiều chuyện khác.
Ví dụ hiện tại hai người đang ngồi bên nhau, trừ ích lợi ra còn xen lẫn tình cảm.
Một quán nhậu nhỏ không chút bắt mắt trong thị trấn huyện Hoa Hải.
Quán nhậu nhỏ vị trí rất hẻo lánh, khoảng thời gian này không nhiều người đến. Khiến người khó tin là trong phòng riêng có hai người ngồi. Hai người này ăn thịt dê xiên nướng, uống bia, tùy ý trò chuyện. Nhưng so với trước kia thì cuộc trò chuyện lúc này trầm thấp, nghiêm nghị hơn.
Trương Ổn nói:
- Tư Mã, ngươi có hiểu những gì ta vừa nói không?
Tư Mã Sơn nhíu mày hỏi:
- Lão Trương, ngươi thật sự nghĩ vậy sao? Cho rằng Tô Mộc có thể nắm quyền to của huyện Hoa Hải chúng ta?
Tư Mã Sơn nghĩ đến Trương Ổn khuên gã nên biết thời thế, bỗng thấy rất chán ghét.
Trương Ổn nhà ngươi dứt khoát chọn phản bội, trực tiếp đứng về phe Tô Mộc, giờ làm vậy là sao? Kêu ta đi theo ngươi phản bội? Ta chưa từng nghĩ đến sẽ phản bội Lý Tuyển.
Trương Ổn trầm giọng nói:
- Tư Mã, ngươi cứ nói đi. Tô Mộc là người thật sự muốn làm việc, bên trên có hậu đài. Ngươi nghĩ nếu Tô Mộc không có hậu đài thì dám đối đầu với Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702741/chuong-1346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.