Trực giác của nữ nhân là đòn sát thủ nguy hiểm nhất, vì ngươi không biết khi nào bọn họ sẽ nói ra lời gì. Ngươi cảm thấy đó đã là động tác che giấu hoàn mỹ nhất, nhưng phần nữ giới, dù nữ nhân này không đáng tin cũng có thể dễ dàng nhìn thấu ngươi. Khiến người nổi điên là trực giác này không có lý tính gì hết.
Điều quan trọng nhất ở chỗ trực giác của nữ nhân không phân biệt tuổi lớn hay nhỏ.
Huyên Huyên cười hỏi:
- Đại thúc quen tỷ tỷ kia đúng không?
Tô Mộc sửng sốt:
- Cái gì?
Tưởng Mạn La nhướng đuôi mày liếc hướng bàn bên, nhìn chằm chằm Liễu Linh Lỵ:
- Đừng giả ngu, con nít như Huyên Huyên còn nhìn ra không thích hợp, ngươi làm bộ làm tịch vui lắm sao? Ngươi dám nói không quen nữ nhân kia?
- Quen!
Tô Mộc không hề che giấu, bình tĩnh nói:
- Ta quen nữ nhân kia, nàng tên Liễu Linh Lỵ, là bí thư thiếp thân của thư ký huyện ủy huyện Hoa Hải chúng ta.
Huyên Huyên cười nói:
- Thì ra là kẻ địch.
Tô Mộc nhìn Huyên Huyên chằm chằm, hắn đã chết lặng cô bé này cứ hay ra tiếng kinh người:
- Kẻ thù gì đâu, trong đầu Huyên Huyên chứa cái gì vậy?
Huyên Huyên vặc lại:
- Sao không phải là kẻ thù được? Ai chẳng biết huyện trưởng và thư ký huyện ủy là hai nhóm người? Cho nên bí thư của người ta dĩ nhiên là kẻ thù của đại thúc. Đại thúc đừng nói vi ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702735/chuong-1343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.