Không nói đừng, mình dù gì cũng là huyện ủy thường ủy, là chủ nhiệm văn phòng thường ủy, trong văn phòng huyện ủy nắm được vai trò quan trọng, Tô Mộc ngươi có thái độ gì thế? Là có ý gì? Miệt thị trần trụi hay sao? Cho dù Lâm Nghi Đạc cũng rõ Tô Mộc, so sanh với mình người ta thì huyện ủy thường ủy của mình chẳng là gì, nhưng có cần bá đạo và miệt thị tới mức nói ra hay không?
Phải biết ta không chỉ là Lâm Nghi Đạc, sau lưng còn đại biểu cho Lý Tuyển. Tô Mộc ngươi có thái độ gì thế?
- Tô chủ tịch huyện, uy, uy...
Bên này Lâm Nghi Đạc cũng định nói tiếp cái gì đó, nhưng mà Tô Mộc quyết đoán cắt điện thoại, không có ý tứ dây dưa dài dòng gì đó. Dạng chuyện này nói nhiều thêm nửa câu cũng không khác gì chịu tội.
Phanh!
Lâm Nghi Đạc ném điện thoại xuống đất, sắc mặt phẫn nộ, quay người đi thẳng tới văn phòng bí thư huyện ủy. Cho dù đi vào văn phòng Lý Tuyển thì tức giận của Lâm Nghi Đạc khi nói chuyện cũng không có yếu bớt bao nhiêu.
- Lý bí thư, Tô chủ tịch huyện quả thực là có chút quá phận, anh ta nói mình đang làm việc, nửa giờ không cách nào chạy tới, nói là ngài cứ dời cuộc hợp lại đi.
Lâm Nghi Đạc mang theo cảm xúc nói ra.
Lý Tuyển nắm bút máy trong tay xiết chặc một lát, nhưng mà thần sắc vẫn bảo trì không thay đổi trước mặt Lâm Nghi Đạc.
- Nếu Tô chủ tịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702715/chuong-1335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.