Nói vậy là sao?
Chẳng lẽ người này thật sự muốn không chết không ngừng sao?
Đáy lòng Diêm Ky Trữ chợt run rẩy lên, ánh mắt nhìn Tô Mộc không khỏi căng thẳng, trầm giọng nói:
Huynh đệ...
Ai là huynh đệ của anh, câm miệng!
Đoạn Bằng tức giận quát.
Bằng hữu...
Anh là bằng hữu của ai, câm miệng!
Tôi...
Nhục nhã! Diêm Ky Trữ chưa từng cảm thấy nhục nhã như vậy, mặc dù hắn là lưu manh, nhưng dù lúc làm lưu manh cũng không ai dám nói chuyện như vậy với hắn, đây quả thật là trắng trợn khiêu khích cùng sỉ nhục.
Nhưng quan sát tình huống trước mắt, Diêm Ky Trữ cố gắng nhẫn nhịn. Hắn biết lúc này nếu động thủ, có lẽ bắn chết được một hai người, nhưng chỉ cần có người tránh thoát viên đạn, chờ đợi hắn chính là tử vong.
Diêm Ky Trữ sợ chết, cho nên từ sau khi thượng vị hắn không dám đánh bạc!
Anh tên là Tử Thần? Tên thật là Diêm Ky Trữ, điều kiện vừa rồi của anh đủ hấp dẫn, nhưng tôi nghĩ anh đã nghĩ lầm rồi, chúng tôi không hề gây chuyện, là anh chủ động gây chuyện. Anh nói nữ nhân của tôi cầm đi vật của anh, là vật gì? Lấy từ chỗ nào? Anh nói ra, chỉ cần anh nói ra được tôi lập tức đáp ứng điều kiện của anh!
Thanh âm Tô Mộc lạnh lùng nói.
Việc này...
Ánh mắt Diêm Ky Trữ căng thẳng, nói thật cho tới bây giờ hắn cũng không dám khẳng định Tô Thấm lấy đi usb, bởi vì mãi tới bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702625/chuong-1288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.