- Lý Văn Tài, cậu nghĩ mình là ai? Nơi này lại là nhà ai? Cậu ở nhà tôi kêu gào lung tung cái gì. Thật sự nghĩ rằng cậu có chút tiền dơ bẩn là có thể lật trời sao? Có biết hay không, cậu quả thực chính là ếch ngồi đáy giếng! Cậu đi ra ngoài cho tôi. Nhà tôi không chào đón cậu! Hiện tại cút ra ngoài cho tôi! Sau này cũng không cần lại tới cửa nhà tôi nữa. Nếu như còn dám tới, tôi sẽ đánh gẫy chân cậu! Cút, lập tức cút!
Tiêu Tri Lâm phẫn nộ gầm thét. Cảnh tượng như vậy, thật sự không chỉ khiến Tô Mộc, mà tất cả mọi người đều bị kinh ngạc. Bởi vì ai cũng biết Tiêu Tri Lâm là người tính tình thế nào? Người giống như hắn cũng không có khả năng nóng nảy. Làm sao có thể gầm thét như bây giờ. Nhìn bộ dáng của hắn, thật sự giống như muốn ăn thịt Lý Văn Tài vậy.
Trương Vân Hà có chút ngây người nhìn Tiêu Tri Lâm. Kết hôn nhiều năm như vậy, bà thật sự chưa từng thấy Tiêu Tri Lâm như vậy. Trong lòng suy xét tới tình huống, bà vội vàng kéo Tiêu Tri Lâm lại.
- Lão Tiêu, sao vậy? Có gì không thể bình tĩnh nói chuyện sao? Lại nói Văn Tài không nói thêm gì nữa, chỉ muốn trợ giúp Tô Mộc mà thôi. Cho dù ông không muốn để Văn Tài giúp đỡ, cũng không nhất thiết phải như vậy chứ!
- Đúng vậy, lão Tiêu, ông làm vậy là có ý gì? Văn Tài nhà chúng tôi chỉ là có lòng tốt mà thôi. Ông lam vậy thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702527/chuong-1239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.