– Sở Tranh sao? Tôi là Lâm Nghi Đạc!
Khi bên kia điện thoại di động truyền đến một giọng nói trầm ổn, Sở Tranh vội vàng nói:
– Lâm chủ nhiệm, tôi là Sở Tranh!
– Anh đi theo Tô huyện trưởng sao?
Lâm Nghi Đạc hỏi.
– Đúng vậy! Tôi sẽ đưa điện thoại cho huyện trưởng luôn!
Sau khi Tô Mộc tiếp nhận điện thoại, thản nhiên nói:
– Tôi là Tô Mộc!
– Tô huyện trưởng, tôi là Lâm Nghi Đạc. Lý bí thư vừa nói muốn tổ chức họp hội đồng thường ủy huyện ủy. Vào nửa giờ sau!
Lâm Nghi Đạc nói.
– Sau nửa giờ sao? Được, tôi đã biết. Tôi sẽ tới tham dự đúng giờ.
Tô Mộc nói.
Lý Tuyển ở sau lưng mình tổ chức cuộc họp hội đồng thường ủy huyện ủy. Có ý định gì sao? Hay Lý Tuyển muốn ở trong buổi họp, mau chóng giải quyết xong chuyện của tòa nhật báo. Nói như vậy, có thể bảo vệ được Lưu Á. Chỉ có điều Lý Tuyển à, cô thật sự suy nghĩ quá nhiều. Chuyện của tòa nhật báo lần này, mặc dù là một lợi thế trong tay tôi, nhưng tôi còn chưa quá đáng tới mức kéo dài.
Phải biết rằng càng kéo dài, lực ảnh hưởng mang đến lại càng nhỏ. Rèn sắt khi còn nóng, cướp lợi ích lớn nhất vào trong tay mới là lựa chọn chính xác nhất. Trong vấn đề này, thật ra Tô Mộc đã có suy nghĩ.
Vậy nhân cơ hội ở trong cuộc họp hội đồng thường ủy huyện ủy, nghiên cứu một chút!
Hai rưỡi chiều, tại phòng họp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702491/chuong-1223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.