– Lưu bộ trưởng, sao vậy? Không phải cô bảo tôi viết bài đó sao?
Hoàng Năng theo bản năng hỏi.
– Câm miệng!
Lưu Á trực tiếp mắng:
– Lúc ấy tôi có nói là anh trực tiếp bày tỏ sao? Tôi chỉ nói nếu có chứng cứ thật sự, tin tức công bằng chính trực thì có thể để cho mọi người biết. Nhưng bây giờ anh nói cho tôi biết, anh có chứng cứ sao? Không chứng cứ, anh dám ngấm ngầm hại người, nhằm vào lãnh đạo chủ chốt của chính phủ huyện ủy sao? Hoàng Năng, anh thật sự quá lớn mật!
Hoàng Năng bối rối!
Hoàng Năng thật sự bối rối. Hắn vốn cho rằng mình sẽ nhận được lời khen ngợi về bài viết ngày hôm qua. Nhưng nhìn lại, rõ ràng không phải là chuyện như vậy. Thái độ của Lưu Á hôm nay so với thái độ ngày hôm qua, quả thực chính là hai cực trái ngược. Nhưng có một số việc không phải ánh muốn phủ nhận là có thể phủ nhận được. Ngày hôm qua có rất nhiều người của chính quyền huyện đều nhìn thấy. Là Lưu Á cô bảo tôi đi theo cô tới phòng làm việc của Tô Mộc tiến hành phỏng vấn. Hiện tại nếu như thật sự xảy ra chuyện gì, nếu cô dám xem tôi thành người chịu tội thay ném ra ngoài, tôi sẽ không ngồi yên.
Nhưng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tới bây giờ Hoàng Năng vẫn mơ hồ không hiểu.
– Hoàng Năng, chiều qua anh và tôi từ chính quyền huyện ra ngoài ra, tất cả mọi chuyện sau đó tôi đều không biết. Bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702474/chuong-1214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.