– Lương Phá Lỗ, ở đây!
Khi Lý Dật Phong đang ở bên này khiếp sợ, ở phía ngoài đã vang lên một giọng nói, rõ ràng là Tô Mộc và Bùi Phi bị đặc công trông coi. Bởi vì không biết thân phận chân chính của bọn họ, cho nên hai người hiện tại cũng bị giám thị đưa đến phòng dưới đất.
– Là Tô ca!
Trái tim lo lắng của Lương Phá Lỗ cuối cùng cũng bình ổn, chỉ cần Tô Mộc không xảy ra việc gì, còn lại đều dễ nói.
– Tô ca, vị này chính là Lý cục!
Lương Phá Lỗ giới thiệu.
– Lý cục trưởng!
Tô Mộc vội vàng nói.
– Tô huyện trưởng thật sự là thiếu niên anh hùng!
Lý Dật Phong cảm khái nói, trước mặt Lương Phá Lỗ, hắn không dám đối đãi với Tô Mộc quá đáng. Dù sao Tô Mộc có thân phận gì, mặc dù Lý Dật Phong không biết rõ, nhưng cũng có thể có cảm ứng, tuyệt đối không đơn giản. Nếu không tại sao có thể còn trẻ như vậy đã trở thành Huyện trưởng cấp chính xử, trở thành quan phụ mẫu của huyện Hoa Hải.
– Lý cục trưởng thật sự quá lời, nhưng Lý cục, có phải nên để cho bọn họ ra ngoài trước hay không.
Tô Mộc nhỏ giọng nói.
Lý Dật Phong hơi chút sửng sốt, nhưng ngay sau đó rất nhanh hiểu được, lúc này nên tạm thời rời đi, dù sao nơi này có nhiều cô gái đang trần truồng như vậy. Nơi này lại không có một bộ y phục, trong chiếc túi Tô Mộc giơ lên, có lẽ là đựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702442/chuong-1154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.