Chuyện Từ Trung Nguyên phân phó Tô Mộc đương nhiên phải đi làm, nhưng Tô Mộc làm sao cũng không nghĩ tới chuyện Từ Trung Nguyên phân phó cho hắn lại trùng hợp như vậy?
– Tô Mộc, ở thành phố Tây Phẩm ta có một lão chiến hữu. Mặc dù hắn không giống như ta, nhưng thật sự là lão chiến hữu của ta, hàng năm nếu có cơ hội, chúng ta đều sẽ gặp mặt một lần. Nhưng những năm gần đây không có thời gian gặp mặt, chỉ gọi điện thoại tâm sự mà thôi. Lúc trước bất kể là sinh nhật ta hay là hắn, chúng ta đều gọi điện thoại chúc mừng. Năm nay cháu đã ở thành phố Tây Phẩm, vậy buổi tối hãy thay ta qua đó một chuyến, chúc thọ hắn.
Từ Trung Nguyên cười nói.
– Vâng, cháu biết rồi!
Tô Mộc nói.
– Còn nữa ta có tặng cho lão gia hỏa kia chút lễ vật, nhưng lễ vật này cần cháu phối hợp để hoàn thành.
Từ Trung Nguyên thần bí nói.
– Cần cháu phối hợp?
Tô Mộc sững sờ nói.
– Đúng vậy, chính là cháu, nếu không có cháu, thọ lễ này thật sự không có cách nào hoàn thành. Là ta đưa tới một trục cuốn tranh, ở cuối trục cuốn tranh đó có con dấu, có tên của ta. Nhưng đồ vật bên trong ta muốn để cháu viết.
Từ Trung Nguyên nói.
– Cái gì? Gia gia, như vậy thích hợp không?
Tô Mộc thấp giọng nói.
– Có gì không thích hợp! Cháu còn chưa biết, Dương Chấn lúc trước còn là một thư sinh, thích nhất chuyện chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702411/chuong-1139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.