– Phó huyện trưởng Dương, bắt đầu từ bây giờ, chuyện tiếp đãi Vạn Tượng Phong Đầu cùng với công việc sau đó đều do đồng chí toàn quyền chịu trách nhiệm.
Tô Mộc nói.
Thiệt hay giả?
Tô Mộc lại nói như vậy?
Không phải đang giở trò chứ?
– Tô huyện trưởng, chuyện này có phải cần suy nghĩ hay không?
Dương Vinh nhỏ giọng nói.
Nói ra Dương Vinh bây giờ rất cẩn thận, hắn là người không có bao nhiêu căn cơ ở huyện Hoa Hải, thật sự bị thủ đoạn tối hôm qua của Tô Mộc hù dọa. Ngay cả phó huyện trưởng thường vụ Đổng Học Vũ, Tô Mộc cũng dám thu thập, chớ nói chi là người giống như hắn. Cho nên sau khi Dương Vinh hàn huyên xong với Trâu Nhất Khoa, liền chủ động đến đây báo cáo công việc, hơn nữa lần này báo cáo, Dương Vinh cũng chuẩn bị chính thức tỏ thái độ đứng thành hàng.
Ai ngờ thái độ còn chưa biểu đạt ra, liền nhận được tín hiệu như vậy, điều này kêu Dương Vinh làm sao có thể không khiếp sợ?
– Không có gì phải suy nghĩ, phó huyện trưởng Dương, đồng chí chịu trách nhiệm công việc thu hút đầu tư của chính quyền huyện, cho nên chuyện này giao cho đồng chí là thích hợp nhất. Hay là đồng chí thấy năng lực của mình chưa đủ, không thể đảm đương trách nhiệm nặng nề?
Tô Mộc nhíu mày nói.
Cơ hội!
Đây chính là cơ hội lớn!
Chuyện Vạn Tượng Phong Đầu đến đây đầu tư, Dương Vinh lúc trước đã nhận được tin tức, hơn nữa cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702381/chuong-1124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.