Bùi Phi muốn đến huyện Hoa Hải?
Tô Mộc thật sự không biết tin tức kia, chẳng lẽ Bùi Phi muốn cho mình một niềm vui bất ngờ hay sao? Huyện Hoa Hải có cái gì cần Bùi Phi đến đây quay chụp? Không có đạo lý, trong huyện Hoa Hải hình như không có điểm danh thắng phong cảnh du lịch nào, thứ duy nhất có thể quay phim chính là khu rừng rậm phía đông huyện, nhưng không phải đến đây quay chụp khu rừng đấy chứ? Cho dù là như vậy, cũng không cần thiết đến huyện Hoa Hải, vì có nhiều nơi còn đẹp hơn chỗ này…
Hay là Bùi Phi có khó khăn gì?
– Xảy ra chuyện gì sao?
Tô Mộc hỏi.
– Không có chuyện gì, đừng đoán mò, chỉ là đến đi chơi thôi.
Lý Nhạc Thiên cười nói.
– Được rồi, vậy cứ như thế, tôi tan việc đây, có thời gian đến kinh thành gặp mặt.
Tô Mộc nói.
– Ai sợ ai! Biết cậu mạnh miệng rồi, tôi đã chuẩn bị cho cậu nhiều tiểu nha đầu xinh đẹp trong sáng rồi.
Lý Nhạc Thiên cười nói.
– Cút ngay đi!
Tô Mộc nói.
Bùi Phi đến huyện Hoa Hải, như vậy là có chút thú vị rồi.
Nhưng so với chuyện này, hiện tại Tô Mộc quan tâm hơn là dạ tiệc tối nay. Tô Mộc gọi Sở Tranh vào, cho in ra tư liệu của tập đoàn Tam Thịnh, nụ cười trên khóe miệng càng phát ra thần bí.
Bảy giờ tối. Thời gian này bầu trời huyện Hoa Hải đã tối đen, nhà khách chính quyền huyện chưa bao giờ náo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702364/chuong-1116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.