Nữ nhân thật sự là một loại động vật kỳ quái, hành vi của các nàng có đôi khi thật sự không thể suy đoán theo lẽ thường. Dĩ nhiên càng là những chuyện không bình thường, càng ý nghĩa cất giấu một số bí mật không muốn người khác biết. Bởi vì trên thế giới này không có mối hận nào vô duyên vô cớ, cũng không có loại hảo cảm nào tự nhiên mà đến. Chớ nói chi là người giống như Ngô Ngọc Nùng, đó là mắt cao hơn đầu, dưới tình huống bình thường, thậm chí ngay cả lãnh đạo cấp thành phố cũng không để vào mắt.
Nhưng hiện tại thì sao?
Ngô Ngọc Nùng lại tự mình bước xuống, nói chuyện với Đổng Học Vũ, chuyện này thật sự khiến cho Vũ Kiếm Phi vô cùng bất ngờ. Chẳng qua ngay sau đó, Vũ Kiếm Phi biết, mình thật sự đã suy nghĩ nhiều, Ngô Ngọc Nùng vẫn ngang ngược càn rỡ như từ trước tới nay.
– Ngô tổng, vị này chính là Đổng huyện trưởng của huyện Hoa Hải. Đổng huyện trưởng, vị này chính là tổng giám đốc đầu tư của tập đoàn Tam Thịnh, toàn quyền chịu trách nhiệm chuyện đầu tư của tập đoàn Tam Thịnh.
Trịnh Văn Tuyên ở bên cạnh giới thiệu.
– Chào Ngô tổng!
Đổng Học Vũ vội vàng vươn hai tay ra.
Ngô Ngọc Nùng thoáng đụng tay rồi thu hồi, thần thái ngạo nghễ nói:
– Ngài chính là huyện trưởng huyện Hoa Hải sao?
Khụ khụ!
Nghe thấy câu hỏi của Ngô Ngọc Nùng, Đổng Học Vũ thật sự choáng váng? Chẳng lẽ cô không biết tình huống của nơi này sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702357/chuong-1113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.