Đã sắp tới giờ tan tầm, nhưng bây giờ Diệp An Bang vẫn ngồi yên ở trong phòng làm việc. Thật ra, theo lẽ thường, quan viên cấp bậc như Tô Mộc, hắn nhận lệnh không nhất thiết phải kinh động tới Diệp An Bang. Nhưng thân phận của Tô Mộc lại đặc biệt. Cho nên Diệp An Bang vẫn lựa chọn tự mình nói chuyện. Phải biết rằng một ngày trước, ở trong này, Diệp An Bang vừa kết thúc cuộc nói chuyện với Tưởng Hoài Bắc.
Hiện tại người ngồi ở trước mặt Diệp An Bang, chính là Tô Mộc.
– Nói vậy hẳn đã nghe được vài tin tức xấu đi?
Diệp An Bang cười hỏi.
– Đúng vậy!
Tô Mộc gật đầu nói.
Diệp An Bang hoàn toàn xem thường. Ở trong Tỉnh ủy này, với thân phận địa vị của Tô Mộc bây giờ, nếu như không có ai mật báo, mới thật sự là chuyện lạ. Cho nên Diệp An Bang cũng không quanh co lòng vòng, trực tiếp nói:
– Sau khi lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy nghiên cứu quyết định, sắp tới để cháu đi tới huyện Hoa Hải thành phố Tây Phẩm đảm nhiệm Huyện trưởng. Chỉ có vậy thôi, có ý kiến gì không?
– Bí thư Diệp, cháu có thể có ý kiến gì chứ? Cháu đều phục tùng an bài của tổ chức!
Tô Mộc nói.
Lời này thật ra không có nửa điểm giả tạo. Nhận thức của Tô Mộc đối với huyện Hoa Hải thật sự chỉ giới hạn ở hai chữ Hoa Hải. Về phần nói đến tình hình thật sự của huyện Hoa Hải, hắn vẫn không biết chút nào. Đúng rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702209/chuong-1042.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.