Nghèo chơi xe giàu chơi đồng hồ, lời này thật sự không sai.
Điều khiến Tô Mộc lo lắng biến sắc, chính là chiếc đồng hồ đeo trên cổ tay của Cố Lễ. Khi Cố Lễ ngạc nhiên gọi Tô Mộc, ánh mắt Tô Mộc trực tiếp rơi xuống trên cổ tay của hắn. Chiếc đồng này muốn bắt mắt bao nhiêu có bấy nhiêu. Cố Lễ đeo đồng hồ, lại như hoàn toàn không ý thức được chuyện đó, vẻ mặt khiếp sợ chào hỏi Tô Mộc.
– Tô Mộc, thật sự là anh. Tôi còn tưởng rằng mình nhìn hoa mắt. Sao anh lại đến thành phố Cổ Lan này vậy?
Cố Lễ cười nói.
Trên mặt tuy rằng tươi cười, nhưng thần thái như vậy, vô hình trung để lộ ra một loại khí thế cấp trên. Cố Lễ nhìn Tô Mộc, giống như đang nhìn một cấp dưới, nói ra thật sự không đúng mực. Cho dù Cố Lễ anh không biết thân phận Tô Mộc bây giờ, nhưng tốt xấu gì anh cũng biết rõ Tô Mộc trước đây là chủ nhiệm ủy ban quản lý khu Cao Khai, anh lại lấy thái độ không nghiêm túc nói ra những lời như vậy, chẳng lẽ không cảm thấy không hợp với thân phận hay sao?
Đương nhiên Tô Mộc chắc chắn sẽ không để ở trong lòng!
– Cố Lễ, tôi qua có chút việc.
Tô Mộc tùy ý nói.
– Chuyện gì? Anh nói với tôi, tôi sẽ đưa cho anh!
Cố Lễ rất hào khí nói.
– Không cần hỏi làm gì. Bây giờ anh làm việc ở đâu?
Tô Mộc hỏi.
– Nói thế nào nhỉ? Vị này chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702187/chuong-1031.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.