Tư Hảo có thể đi đến tình trạng như bây giờ, từ trong tính cách tuyệt đối là một nhân vật kiêu hùng. Nhưng cho dù là kiêu hùng, thời điểm đối mặt với Tô Mộc, cũng cảm thấy mờ mịt thất thố.
Từ xưa đến nay, dân không đấu với quan. Cho dù anh buôn bán lớn đến mấy, trước sau chỉ là một thương nhân. Ở trong nước, thương nhân đụng tới quan, trên cơ bản đều hoàn toàn bại.
Tư Hảo đối với điều này đã nhận thức rất sâu!
Nếu như trước đây không phải mượn thế lực của Tôn gia, Tư Hảo không có khả năng khiến xí nghiệp tiến lên.
Nếu như không phải sau đó lại dựa vào Hàn Đạo Đức, Tân Duệ căn bản không có khả năng đi đến quy mô như bây giờ.
Tư Hảo biết muốn vĩnh viễn đi tiếp như vậy, nhất định phải có quan hệ tốt với quan viên. Làm tốt quan hệ, là chuyện cần thiết! Bằng không chờ đợi hắn, không thể nghi ngờ chính là bị thua, hơn nữa còn là thảm bại!
Một người có thể khiến Tôn Mộ Bạch Phó tỉnh trưởng thường vụ như vậy phải đối phó, mình sao có thể chống lại được?
Tư Mẫn, lần này còn thật sự làm sai rồi. Chỉ có điều bây giờ nghĩ tới điều đã cũng chưa muộn. Nếu như mất bò mới lo làm chuồng, không đúng vẫn có thể kịp. Nghĩ tới đây, Tư Hảo trực tiếp gọi điện thoại cho thư ký.
– Chuẩn bị xe, tôi phải đi ra ngoài một chuyến!
Tư Hảo có thể nhận được tin tức, vậy những người còn lại trong thành phố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702146/chuong-1010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.