Tô Mộc không đi cùng Phong Ký tiếp tục uống rượu ca hát nữa, bởi vì Phong Ký đã có men say rồi, sau khi hỏi rõ nhà Phong Ký ở đâu, Tô Mộc liền đưa hắn về nhà. Chẳng qua khi hắn gõ cửa nhà, trước mắt xuất hiện người phụ nữ trung niên, thật sự khiến cho Tô Mộc cảm thấy bất đắc dĩ.
Nàng chính là mẹ Phong Ký, cũng chính là khoa trưởng của phòng giám sát thị ủy thành phố Tân Khuyết, tên là Tôn Mai.
Tôn Mai vốn đã tức giận Phong Ký, hiện tại nhìn thấy hắn đi cùng Tô Mộc, lại càng cảm thấy tức giận. Chưa nói đến Tôn Mai nhìn người nam nhân trước mặt rõ ràng là chưa từng gặp qua, nghĩ đến Phong Ký nói là một bạn học cũ, trong lòng liền cảm thấy lửa giận thiêu đốt.
– Dì à, Phong Ký uống hơi nhiều rồi!
Tô Mộc nói.
– Biết rồi, đưa cho tôi!
Tôn Mai trầm giọng nói, sắc mặt rất khó chịu.
– Để cháu đỡ hắn vào nhà.
Tô Mộc nói.
– Không cần!
Tôn Mai tức giận nói.
– Mẹ, mẹ có thái độ gì vậy, Tô Mộc là bạn học cũ của con, mẹ xem thái độ của mẹ kìa?
Phong Ký có chút men say ngẩng đầu nói.
– Con nói đây là thái độ gì? Con đấy, con đang làm gì vậy? Con tưởng bây giờ vẫn là thời điểm ông ngoại con cầm quyền sao? Biết không? Bởi vì vấn đề của con mà công việc của mẹ cũng không giữ được. Chẳng những là mẹ, cho dù cha con, cũng bị nhà máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702133/chuong-1002.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.