Trên quan trường nói gì cũng là giả dối, nắm giữ trong tay quyền lực chân thật nhất mới là thật. Không có quyền lực ngươi nói gì cũng là giả dối, cũng không có người nghe. Giống như ngươi làm quan, ở trên đài và dưới đài là hai loại cảm giác hoàn toàn bất đồng, khi ở trên đài phía trước phía sau đều có người đi theo, ở dưới đài trước cửa của ngươi sẽ vô cùng vắng vẻ. Đây là sự thật không ai có thể phủ nhận. Không có quyền, liền ý nghĩa xuống dốc.
Dương Bách Kỳ biết rõ cái này hơn bất kỳ ai khác!
Nếu như lúc trước hắn chưa tới nơi này, thì mọi việc đều dễ nói. Nhưng hiện tại nếu hắn đã đến đây, vậy thì không có cách nào thay đổi thực tế. Trong hiện thực này, nếu như hắn không muốn bị đào thải, vậy cũng chỉ có thể yên lặng thừa nhận, tuân thủ quy củ của nơi này.
Tưởng Hoài Bắc nhìn thấy biểu hiện của Dương Bách Kỳ ở trong mắt, sau khi ẩn ý sâu xa nhìn Tô Mộc, vẻ mặt trấn định nói:
– Tô chủ nhiệm, nếu có thời gian thì đi cùng tôi một chuyến, Trịnh bí thư có chút việc muốn hỏi ngài!
– Không thành vấn đề!
Tô Mộc gật đầu nói.
Đợi sau khi hai người rời đi, không khí bên trong phòng giám sát tỉnh ủy liền bắt đầu thay đổi. Lúc trước Tô Mộc chỉ là phó chủ nhiệm, hiện tại biến hóa nhanh chóng trở thành chính chủ, hơn nữa còn hưởng thụ đãi ngộ chính chủ cấp phó sảnh. Bất cứ ai cũng biết trong chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702120/chuong-996.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.