Chính Tô Mộc cũng không ngờ Trương Ân Triêu lại xuất hiện.
Dựa theo ý tưởng của Tô Mộc, hắn đi tới nơi này, sau đó đi chào hỏi Trương Ân Triêu, sao lại biến thành như bây giờ? Nhưng rất nhanh Tô Mộc bình thường trở lại, biết vì sao Trương Ân Triêu ra đây.
Vừa rồi tôi nhìn qua cửa sổ, còn tưởng mình hoa mắt, thật không ngờ quả nhiên là cậu. Thế nào? Lần này qua đây ăn cơm? Muốn ăn gì tùy tiện nói đi, hôm nay Trương thúc mời khách.
Trương Ân Triêu cười nói.
Trương thúc, nếu ngài đã nói như vậy, sau này tôi cũng không dám tới đây. Tôi còn đang nghĩ không biết nơi này còn phòng trống hay không đâu? Nếu không có phòng trống, tôi phải mang theo đồng sự đi địa phương khác ăn cơm thôi.
Tô Mộc cười nói.
Xem cậu nói gì đây, sau này nơi này là nhà ăn của cậu, chỉ cần tôi chưa chết khi nào tới đây đều được cả. Mấy vị này là đồng sự của cậu phải không? Không thành vấn đề, ngồi xuống, gọi món ăn, tôi lập tức tự tay làm cho các vị.
Trương Ân Triêu lớn tiếng nói.
Đều ngồi xuống đi!
Tô Mộc nói.
Mãi tới khi ngồi xuống ba người Trương Chí Long vẫn chưa tỉnh táo lại, một màn vừa rồi không khỏi quá rung động. Nên nhớ những người bên ngoài đã tới từ lâu, nhưng tới bây giờ vẫn đang chờ. Mà họ thì sao? Đi thẳng vào quán ăn không nói, hơn nữa là do Trương Ân Triêu muốn đích thân xuống bếp, đây quả thật là đãi ngộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702035/chuong-955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.