Chuyên gia cùng nghiệp dư khác nhau rất lớn, nghiệp dư đối diện chuyên gia không hề có chút tiền vốn để kiêu ngạo. Hầu Duy Thành là ai? Hắn xuất thân từ cục tài chính, đối với vấn đề tài chính vô cùng hiểu biết. Hiện tại có thể nói không chút khách khí, dù nhắm mắt lại Hầu Duy Thành cũng có thể hiểu rõ ràng rành mạch.
Nhưng vì sao Tô Mộc lại thuần thục như thế?
Trong lúc ăn cơm, Tô Mộc đi ra nhà vệ sinh.
Mượn khoảnh khắc này thần kinh Hầu Duy Thành chợt thả lỏng không ít, lau mồ hôi trán nhìn Hoạt Văn Thắng nói:
Có cần giỏi vậy hay không? Vị Tô chủ nhiệm này thật sự lợi hại.
Lão Hầu, anh không phải luôn tự xưng mình là chuyên gia sao? Sao hôm nay lại nhận thua đây?
Hoạt Văn Thắng cười hỏi.
Tới địa ngục đi, chuyên gia cũng không phải cái gì cũng biết đâu.
Hầu Duy Thành bất đắc dĩ nói.
Bữa cơm ăn thật tận hứng, mà hôm nay là Hầu Duy Thành mời khách nên tự lấy tiền túi chi trả. Nói thế nào bản thân hắn rơi vào hoàn cảnh ghẻ lạnh nhiều năm, về những chuyện xã giao còn không hiểu rõ thì đúng là vô dụng.
Lão Hoạt, anh không cần đi theo tôi, chuyện nơi này đã chấm dứt, vậy đi, còn vài ngày thời gian anh cứ ở lại nơi này, sau đó hãy về tỉnh thành đi làm là được. Tôi duyệt cho anh ba ngày nghỉ phép!
Trước khi lên xe Tô Mộc cười nói.
Tô chủ nhiệm, vậy làm sao được? Tôi không sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2702017/chuong-946.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.