Mã Hôi thật sự không nghĩ tới mình chơi ưng cả đời, cuối cùng lại bị ưng mổ mắt. Lúc này nếu nói với hắn chuyện này Mộ Dung Cần Cần không biết gì, Mã Hôi sẽ không tin. Việc này tuyệt đối từng thiết kế sẵn cạm bẫy, mà cạm bẫy này vây hắn rơi vào. Nếu không chỉ một mình Tô Mộc, làm sao thu thập được cả đám người của hắn?
Nghĩ tới vừa rồi không có chút năng lực phản kích Tô Mộc, Mã Hôi cảm giác muốn khóc.
Từ khi nào tiểu bạch kiểm đều lợi hại như vậy!
Đinh linh linh!
Ngay lúc đám người còn đang thống khổ rên rỉ, di động chợt vang lên, là Viên Suất gọi tới. Tô Mộc lập tức hướng Mã Hôi đi qua, mà Mã Hôi không dám nói một lời. Bởi vì tiếp xúc với ánh mắt Tô Mộc, vẻ sát ý toát ra làm cho Mã Hôi cảm thấy sợ hãi. Hắn thật sự sợ hãi chỉ cần mình cự tuyệt, đừng mong rời khỏi nơi này.
Là Viên Suất sao?
Dạ!
Đưa điện thoại đây!
Tô Mộc vừa cầm điện thoại, bên tai truyền tới tiếng quát tháo điên cuồng của Viên Suất:
Mã Hôi, sự tình làm thế nào? Không phải bảo các anh bắt con tiện nhân kia lại sao? Sao tới giờ này còn chưa có tin tức truyền tới? Các anh đừng nói cho tôi biết không làm được đi? Đám đàn ông như vậy còn không làm gì được một con tiện nhân, các anh…
Nói đủ chưa?
Tô Mộc trực tiếp ngắt lời.
Mày là ai?
Viên Suất sửng sốt.
Tôi là ai chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701983/chuong-929.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.