– Cao bộ trưởng, chuyện tối ngày hôm qua tôi thật sự không nghĩ sẽ như vậy. Tôi chỉ tình cờ có mặt ở đó. Ai ngờ lại phát sinh chuyện như vậy. Nói thật, tôi thật sự cảm thấy có chút đau lòng. Thật không ngờ chúng ta có vài cán bộ lãnh đạo lại làm ra loại chuyện phong hóa như vậy. Hơn nữa còn làm triệt để tới như vậy. Càng khiến tôi không nghĩ tới, chính là làm cán bộ lãnh đạo, trên phương diện giáo dục đối với con cái lại lơ là như vậy. Chỉ cần bọn họ có thể bớt chút thời gian, tiến hành giáo dục con cái, tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện như vậy.
Tô Mộc ở ngay trước mặt Cao Hùng Phi, không có bất kỳ sự lúng túng nào. Hắn cứ chậm rãi nói chuyện. Lại nói, trong lòng Tô Mộc thật sự nghĩ như vậy. Hắn thật sự không ngờ được Hoàng Ấn Đường dạy dỗ con cháu lại thất bại như vậy.
– Đúng vậy, vấn đề giáo dục con cái trước sau vẫn là một vấn đề lớn. Nếu như giải quyết vấn đề này không tốt, thật sự sẽ ảnh hưởng sâu xa. Xã hội bây giờ xuất hiện rất nhiều quan nhị đại, phú nhị đại các loại. Nói chung là do vấn đề giáo dục con cái. Xã hội chúng ta tiến bộ, vấn đề như vậy cũng sẽ theo đó mà đến. Nếu như không có một dẫn dắt chính xác về giá trị quan, rất có thể sẽ sai lầm.
Cao Hùng Phi chấp nhận nói.
Chuyện tối ngày hôm qua, nếu như không phải Hoàng Bỉnh thấy lợi tối mắt, thật sự đừng mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/quan-bang/2701925/chuong-902.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.